Blogger Huỳnh Ngọc Tuấn
T. Phương
Theo:PLTP
–
(TTHN) – Bọn CS bắt đầu dùng 700 tờ báo lề phải để tấn công 3 người hùng yêu nước Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Trọng Hiếu. Rất buồn khi nghe tin này. Có lẽ ngày mai tôi sẽ phải viết thư vận động chính khách Úc…một ngày buồn, thêm 3 chiến hữu vào vòng lao lý.
Chỉ có dân đen là chịu khổ thôi, còn tư bản đỏ và cánh hẩu, vây cánh của chúng nó vẫn sung sướng.
Châu Xuân Nguyễn
Ba cha con lưu trữ tài liệu chống phá Nhà nước
Ngày 8-11, tại nhà bà Huỳnh Thị Hường (xã Tam Phú, TP Tam Kỳ), đoàn thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông Quảng Nam đã phát hiện ba cha con ông Huỳnh Ngọc Tuấn (SN 1965), Huỳnh Thục Vy (SN 1985) và Huỳnh Trọng Hiếu (SN 1989) lưu trữ 5 quyển vở có các bài viết chống phá Nhà nước.
Các bài viết này là của Tuấn, Vy và Hiếu, có nội dung tương tự những bài mà họ đã tung lên internet.
Huỳnh Ngọc Tuấn vẫn thản nhiên khi đoàn kiểm tra phát hiện ba cha con ông ta lưu trữ nhiều tài liệu chống phá Nhà nước
Ngoài ra, đoàn thanh tra còn phát hiện các phương tiện phục cho việc soạn thảo, phát tán bài viết gồm 1 bộ máy vi tính, 1 máy in và 1 USB.
Năm 1992, Huỳnh Ngọc Tuấn đã bị bắt về hành vi chống phá Nhà nước và bị phạt tù 10 năm. Đến năm 2002, Tuấn ra tù và tiếp tục thực hiện hành vi chống phá Nhà nước.
Đoàn thanh đã lập biên bản và tạm niêm phong chứng cứ để tiếp tục điều tra làm rõ hành vi chống phá Nhà nước của 3 bố con Tuấn.
Theo T. Phương (NLĐO)
-
The Bell
-
08/11/2011 lúc 21:57 | #3
Một “nhà nước” đê tiện thổ phỉ GIẶC CỜ ĐEN bán Nước đã hãm hại
MỘT GIA ĐÌNH YÊU Tổ Quốc Việt Nam
Hai cha con họ HUỲNH có những bài viết có nhận xét sâu sắc phân tích hiện tình Việt Nam
Thân chúc BA cha con họ HUỲNH chân cứng đá mềm
Từ Kách mệnh Tháng Mười đến Tháng Tám : 2 Quả lừa Lịch sử !
==================================« Cách mạng đã được thực hiện bởi một người điên rồ mắc bệnh giang mai não »
Ivan Pavlov
Nguyên khôi Giải Nobel Y học với thí nghiệm về phản xạ có điều kiện của chóKách mệnh Tháng Mười chỉ là Đảo chính
Cướp đoạt Cách mạng Dân chủ (1) nước Nga mình !
Gây ra bao đau thương đói khổ tang tóc
Tôn thờ độc tài Á thánh Cộng sản Lê Nin
Chục triệu Dân lành Nga phơi thây Tây Bá Lợi Á
Lây lan sang Đất Việt qua Hồ Chí Minh
Ôi Mùa Thu bạc mệnh mệnh danh Tháng Tám
Rồi Mao Xếnh Xáng trở về Bắc Kinh
Cải cách ruộng đất – Nhân văn Giai phẩm – Trăm hoa đua nở
Hoa Lục – Miền Bắc hàng chục triệu Dân oan tiêu vong linh ! .. ..
TỶ LƯƠNG DÂN
Mọi quyền lực đến từ nòng súng.
—Mao Trạch Đông
1. Theo tư liệu kho Sử của Cộng sản Liên Xô mà các Nhà Sử học Nga vừa phát hiện là Kách mệnh Tháng Mười chỉ là một cuộc Đảo chính cướp đoạt Dân tộc Nga Cách mạng Dân chủ vào tháng 2 năm 1917.. .. để thiết lập một cỗ máy chuyên chính độc tài cộng sản sau đó lan qua Việt Nam (1945), Trung Quốc (1949), Bắc Hàn, Cu Ba.. ..Kết quả là hơn 100.000.000 triệu người chết vì chủ nghĩa cộng sản trong Thế kỷ 20 !
-
08/11/2011 lúc 22:05 | #4
“Ngoài ra, đoàn thanh tra còn phát hiện các phương tiện phục cho việc soạn thảo, phát tán bài viết gồm 1 bộ máy vi tính, 1 máy in và 1 USB.” (Hết trích).
Bây giờ mà công an ập vào bất cứ nhà nào cũng có thễ dễ dàng ” phát hiện các phương tiện phục cho việc soạn thảo, phát tán…” Vậy cả nước này là kẻ thù của bọn cộng sản rồi còn gì.
Đề nghị 14 tên lãnh đạo lớn nhất của đảng cho kiểm tra gấp xem có đúng như tác giả T.Phương của NLĐO nói không để bắt giam hết bọn phản động, chống phá nhà nước. Còn nếu như theo cách nhìn thiển cận của tác giả T.Phương là sai thì phải xử lý ngay tác giả này để không còn sử dụng cách viết chụp mũ như vậy nữa.
-
Xuanan
-
Ở lưng chừng nhìn xuống đám đông
-
Dân miền nam08/11/2011 lúc 22:35 | #8
Rất cảm phục mến mộ tài năng và sự hiểu biết của bạn trẻ Huỳnh Thục Vy.Đề nghị Admin TTHN cho đăng lại bài của Huỳnh Thục Vy cho mấy thằng đại biểu cuốc hội đầu Bò chuyên ngủ gật và vỗ tay chiêm ngưỡng và học hỏi cho nó tỉnh ngủ.
Bài về biểu tình “Chiếm Phố Wall” ấy.Một bài rất hay của H.T.Vy
-
Dân miền nam08/11/2011 lúc 22:53 | #9
Huỳnh thục Vy : Người Mỹ nói đến “đấu tranh giai cấp”?!
– Phong trào biểu tình “Chiếm phố Wall” bắt đầu từ 17/9 ở New York, Hoa Kỳ nay đã lan rộng khắp bốn châu lục. Phong trào này được cho là lấy cảm hứng từ “Mùa Xuân Ả Rập” ở Bắc Phi. Những người biểu tình mô tả đây là một “cuộc cách mạng thực sự”, thậm chí những người có quan điểm cánh tả coi đây là một cuộc “đấu tranh giai cấp”.
Trong bối cảnh kinh tế Hoa Kỳ nói riêng và kinh tế thế giới nói chung đứng trên bờ vực của một cuộc khủng hoảng thứ hai chỉ trong vòng ba năm và nền chính trị dân chủ dần bị chi phối bởi các nhóm lợi ích, thiển nghĩ vấn đề “chủ nghĩa tư bản” và sự canh tân nền chính trị dân chủ đòi hỏi một cái nhìn sâu sắc và toàn diện không phải đối với các nhà chính trị học và xã hội học thế giới mà còn là những người Việt Nam quan tâm thời cuộc.
Ban đầu, tôi không chú ý đến phong trào này cho lắm. Bởi lẽ, ở những xứ sở dân chủ người ta có thể biểu tình vì bất cứ lý do gì. Đó là cách thể hiện những nguyện vọng, đòi hỏi cần được đáp ứng, những bức xúc cần được giải tỏa của người dân hay thậm chí chỉ là những dịp bày tỏ thái độ của họ trước những vấn đề không mấy quan trọng. Biểu tình ở Tây phương gần như một thứ văn hóa – văn hóa phản kháng và văn hóa hành động tập thể. Dù là gì đi nữa, tôi cho rằng những cuộc biểu tình là cần thiết và chúng là biểu hiện của tự do. Sự phản kháng và thách thức quyền lực sẽ tạo ra sức ép cần thiết lên chính quyền và giới lãnh đạo kinh tế nhằm đẩy họ đến chỗ phải có những điều chỉnh thích hợp. Chính nền dân chủ bảo vệ quyền phản kháng của người dân; và sự phản kháng đến lượt nó, lại tạo ra năng lượng tự thay đổi, tự làm mới để bảo vệ nền dân chủ.
Nhưng khi phong trào này trở nên rầm rộ và chung quanh nó xuất hiện những ngụy biện lớn kể cả những trò “giậu đổ bìm leo” từ bên ngoài phong trào ấy, thì tôi nghĩ mình không thể không quan tâm. Đặc biệt, khi những người có tiếng tăm và có ảnh hưởng đối với quần chúng như các diễn viên, đạo diễn ở Mỹ lại mạnh mẽ lên tiếng đòi làm “cách mạng”, đòi “đấu tranh giai cấp”, đòi những người ở tầng lớp dưới phải là người lãnh đạo đất nước…thì những ai muốn bảo vệ chủ nghĩa tự do phải lên tiếng. Cũng phải kể đến nhiều người cầm bút bất lương ở Việt Nam “thừa nước đục thả câu” đã gân cổ lên rằng “chủ nghĩa tư bản thối nát” và “người Mỹ cũng ủng hộ chủ nghĩa xã hội”, để ngụy biện cho cái chế độ độc tài đã nuôi dưỡng họ.
Khắp nơi trên thế giới, mỗi khi có cơ hội thì nhiều người ngay lập tức cho rằng chủ nghĩa tư bản là không thể chấp nhận được, phải thay đổi…, mặc dù họ hiểu biết rất ít về chính trị, kinh tế và xã hội. Nói đến đây tôi nhớ đến việc nữ diễn viên Jane Fonda cùng với giới điện ảnh Hoa Kỳ phát động phong trào phản đối chiến tranh Việt Nam, ủng hộ cộng sản; hay những phong trào thanh niên trên khắp thế giới cuối thế kỷ 19 góp phần quan trọng cho sự bành trướng của chủ nghĩa xã hội. Có những người rất thích nói đến xã hội, bình đẳng, giai cấp… trong khi họ chẳng biết gì về bản chất của sự bình đẳng và mối tương quan giữa tự do và bình đẳng. Họ vô tình hay cố ý không nhận ra rằng: để cho tất cả được tự do và có cơ hội ngang nhau nhằm quyết định vận mệnh của mình, đó mới là công bằng, chứ không phải là “cào bằng” tất cả.
Các nhà lãnh đạo và giới tư bản Hoa Kỳ không cấu kết nhau tước đoạt quyền tư hữu, không sung công tài sản của người dân Mỹ, không lấy hết đất đai, trâu bò của họ để thành lập hợp tác xã trá hình, không lấy hết ruộng vườn của họ rồi đền bù với giá rẻ mạt, không gom tất cả tài sản quốc gia lại để ăn chia nhau. Vì hệ thống chính trị dân chủ, pháp trị không cho họ cái quyền làm như thế. Cái lỗi của họ là cái lỗi chung của nhân loại – đó là sự tham lam. Họ tham lam, họ dùng tiền để tác động tới chính quyền nhằm trục lợi làm cho kinh tế khủng hoảng và làm cho đời sống người dân trở nên khó khăn. Phản đối sự tham lam của giới tài phiệt và sự hoạt động kém hiểu quả, cũng như thái độ không chú trọng quyền lợi người dân thường của chính phú là một động thái cần thiết. Nhưng người ta nên phản kháng với nhận thức rằng bất cứ định chế chính trị hay kinh tế nào của nhân loại cũng tồn tại khiếm khuyết và có xu hướng tha hóa. Chúng ta không thể có được cái hoàn hảo nhưng chúng ta có thể có được một cơ chế khắc phục sai lầm hiệu quả.
Đừng thấy sự tự do cạnh tranh có khiếm khuyết mà vội vàng ủng hộ chủ nghĩa xã hội. Bởi vì trong cái gọi là xã hội XHCN ấy, bạn không được tư hữu ngay cả mảnh đất truyền thừa của tổ tiên, không có cả quyền phản đối chính quyền dù nó sắp bán nước đi nữa, không có tất cả những quyền mà bạn vốn có trong thể chế dân chủ, mà đôi khi sự hiện hữu nghiễm nhiên của nó làm bạn dễ quên lãng và phớt lờ nó. Người ta nên chọn loại thể chế nào: thể chế dân chủ- nơi mà người ta có thể phản kháng và phản kháng hiệu quả, hay thể chế mà họ gọi là “chủ nghĩa xã hội”- nơi mà người ta luôn rêu rao sự bình đẳng, rằng nơi đó những người dân thường tầng dưới của xã hội sẽ lãnh đạo xã hội, để khi bạn thực sự sống ở đó, bạn mới biết rằng công nhân, nông dân ở đây có cuộc sống chỉ hơn nông nô thời trung cổ mà thôi?!
Chủ nghĩa tự do với nguyên tắc tự do cá nhân và nền chính trị dân chủ pháp trị, có hai khuynh hướng chính: một là, chủ nghĩa tự do cổ điển (chủ nghĩa tự do kinh tế) ủng hộ chủ nghĩa tư bản laissez-faire, phản đối sự can thiệp của Nhà nước; hai là, chủ nghĩa tự do mới (chủ nghĩa tự do xã hội) ưu tiên một Nhà nước phúc lợi với sự can thiệp cần thiết của Nhà nước vào nền kinh tế, và trao cho Nhà nước vai trò đảm bảo sự bình đẳng xã hội. Mỗi khuynh hướng đều có ưu và nhược điểm. Nhưng nhược điểm của chúng cũng chính là nhược điểm của thế giới loài người. Vì thế việc chấp nhận nhược điểm là cần thiết và là thái độ sáng suốt. Việc cân bằng giữa tự do cạnh tranh và bình đẳng xã hội luôn là một vấn đề khó khăn mà bất cứ quốc gia nào cũng phải đối mặt. Và điều quan trọng là chúng ta có được một mô hình, một thể chế có những nguyên tắc cốt lõi có thể hạn chế những nhược điểm này- đó chỉ có thể là nền dân chủ mà chủ nghĩa tự do đã xây dựng.
Có một hạng người không bao giờ biết được ý nghĩa thực sự của tự do, đó là những người cả đời sống trong chế độ dân chủ tự do, hưởng mọi lợi ích từ nền chính trị dân chủ và nền kinh tế tư bản chủ nghĩa, và chưa bao giờ nếm mùi chính trị độc tài, kinh tế tập trung. Thừa kế cái di sản hiển nhiên của tổ tiên khiến người ta quên mất giá trị của nó. Tôi đồng tình khi họ phản đối các nhà tài phiệt tham lam và giới chính trị hoạt động kém hiệu quả. Tôi ủng hộ khi họ đòi hỏi chính quyền ưu tiên xây dựng một Nhà nước phúc lợi, đảm bảo tương đối bình đẳng xã hội bằng trợ cấp và tăng thuế thu nhập. Nhưng họ sẽ biến thành kẻ đần độn nếu cổ vũ cho xu hướng cực tả, cho chủ nghĩa xã hội. Họ chẳng tưởng tượng nổi trong xã hội XHCN chẳng thể nào có cái cảnh mỗi người cầm trên tay một chiếc Iphone để liên lạc với nhau trong cuộc biểu tình; mà họ cũng chẳng có cơ hội để mở rộng cuộc biểu tình, vì người ta sẽ bắt hết bọn họ đưa lên xe bus từ khi cuộc biểu tình chỉ có vài chục, vài trăm người.
Tại sao khi nền kinh tế lâm vào khủng hoảng, bất bình đẳng gia tăng, người ta không hướng tới một mô hình kiểu Bắc Âu, nơi mà ưu tiên về một Nhà nước phúc lợi được đặt lên trên mọi nhu cầu cạnh tranh tự do của kinh tế thị trường? Tại sao người ta cứ phải đặt vấn đề chủ nghĩa xã hội khi chúng ta muốn làm mới hệ thống chính trị và kinh tế? Nhiều người khi mưu cầu sự bình đẳng xã hội thường hướng đến chủ nghĩa xã hội trong khi cái chúng ta thực sự muốn là chủ nghĩa tự do xã hội. Vì chính chủ nghĩa tự do xã hội mới là hệ lý thuyết cung cấp cho chúng ta mô hình để xây dựng một nền dân chủ với nền kinh tế bị hạn chế bởi nhà nước, để đảm bảo phúc lợi cho tầng lớp dân nghèo. Còn khi chúng ta nói về chủ nghĩa xã hội, chúng ta không biết là mình đang ca ngợi nền độc tài chính trị và kinh tế tập trung – nơi mà cái dạ dày của bạn sẽ bị khống chế bởi cơ quan lãnh đạo cao nhất, và vì thế bạn sẽ chẳng thiết đòi quyền tự do chính trị nữa. Người ta có lẽ còn nhập nhằng giữa chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tự do xã hội! Nhiều người Mỹ còn nhập nhằng như thế. Nhưng tôi tin rằng đa số người Mỹ biết được giá trị của hệ thống chính trị dân chủ của họ. Họ phản kháng để “refresh” nó chứ chẳng phải để lật đổ nó. Vì nếu muốn từ bỏ hệ thống ấy thì cách tốt nhất là họ nên qua sống ở Việt Nam, Trung Quốc hay Bắc Triều Tiến càng hay.
Tôi muốn bảo vệ chủ nghĩa tự do vì thiết nghĩ rằng nếu chúng ta không nhìn thấy vai trò của nó, bỏ quên nó vì những thứ lý thuyết độc hại khác, con người sẽ phải trả giá. Nhân loại đã từng trả giá vì sự hiểu biết hời hợt về chủ nghĩa cộng sản, vì sự phớt lờ tầm quan trọng của chủ nghĩa tự do. Điều này không thể lặp lại! Tôi biết điều này sẽ khó có thể lặp lại ở những nước có nền dân chủ tự do vững chắc như Hoa Kỳ. Nhưng theo một cách nào đó, nó bị lợi dụng triệt để ở những nước độc tài chống Mỹ và phương Tây như Việt Nam, Trung Quốc. Việc ví von phong trào “chiếm phố Wall” với “Mùa Xuân Ả Rập” mà tôi thấy ở khắp nơi trên báo chí “chính thống” của chế độ (Tạp chí cộng sản và Sài Gòn giải phóng là những ví dụ lố bịch điển hình) chỉ là một cách “lập lờ đánh lận con đen” bỉ ổi.
Ai trong chúng ta cũng biết rõ “Mùa xuân Ả Rập” là phong trào cách mạng thay đổi thể chế chính trị, lật đổ các chế độ độc tài đã tồn tại nhiều năm, còn phong trào biểu tình “Chiếm phố Wall” lại là một cuộc vận động xã hội (không phải cách mạng), tạo áp lực lên một chính quyền dân chủ, buộc họ phải thay đổi cách nhìn và phương thức điều hành xã hội. Sự tương đồng về ngoại biểu không khỏa lấp được những khác biệt về bản chất nội tại (động cơ, mục tiêu). “Mùa Xuân Ả Rập” là động thái giết chết một con bệnh ung thư, còn “Chiếm phố Wall” là cách người ta cảnh báo và chữa trị cho một người mắc bệnh thông thường. Cũng cần phải nhận thức rõ rằng trên thế giới này không có kẻ không có bệnh mà chỉ có những kẻ hết thuốc chữa. Thật vậy, con người trở nên cao quý không phải vì anh ta hoàn hảo mà vì anh ta biết đổi mới và đứng lên mạnh mẽ hơn từ những sai lầm. Và để tránh những ngụy biện không cần thiết cho điều này ở những trường hợp khác, tôi muốn nói thêm rằng: Có một sự khác biệt cơ bản giữa sự thối nát hệ thống và sự sai lầm cục bộ.
Tam Kỳ ngày 27 tháng 10 năm 2011
Huỳnh Thục Vy
-
09/11/2011 lúc 05:07 | #10
Ai trong chúng ta cũng biết rõ
“Mùa xuân Ả Rập”
là phong trào cách mạng thay đổi thể chế chính trị, lật đổ các chế độ độc tài đã tồn tại nhiều năm, còn phong trào biểu tình
“Chiếm phố Wall”
lại là một cuộc vận động xã hội (không phải cách mạng), tạo áp lực lên một chính quyền dân chủ, buộc họ phải thay đổi cách nhìn và phương thức điều hành xã hội.
Tam Kỳ ngày 27 tháng 10 năm 2011
Huỳnh Thục VyCô cháu gái Huỳnh Thục Vy (SN 1985) 26 tuổi Ở TRONG NƯỚC mà phân tích đến THẾ NÀY thì quả TUYỆT VỜI tuyệt cú mèo….
Bàn chuyện điện thoại viễn liên với vài ông bạn Tiến sĩ , thạc sĩ bằng Mỹ, Pháp già đời sống trong XÃ HỘI DÂN CHỦ MÀ NHẬN ĐỊNH còn ấm ớ ….đúng là có “chất VỊT KÌU áo gấm !….về làng
Đúng là HỔ PHỤ sinh HỔ TỬ như anh Huỳnh Ngọc Tuấn PHÂN TÍCH thật hay về quan hệ VIỆT-ẤN ….!!!
-
-
08/11/2011 lúc 22:59 | #11
Xin thán phục sự can đãm của ba cha con ông Huỳnh Ngọc Tuấn , cầu mong cả gia đình được yên lành .
Bọn CSVN hảy thả họ ra vì họ không có tội , họ chỉ nêu lên chính kiến của mình , họ có quyền tự do được nói , được viết lên những suy nghĩ của họ , sao lại gọi là chống phá ?
Xin mọi người lên tiếng phản đối vụ bắt bớ vi phạm pháp luật nầy .-
Lãng Tử
-
-
Người Hà Nội
-
Dân sg U3008/11/2011 lúc 23:33 | #14
CSVN mà đánh thì ngại chó gì là trên hay dưới lưng quần.Chúng tự nhận là đỉnh cao trí tuệ dân chủ gấp ngàn lần CNTB mà.Sếp hạng nhân quyền trên TG chắc củng được hạng nhì nhưng từ dưới đếm lên ,hơn được thằng Bắc Triều Tiên chết đói chạy gạo hàng rongvới khẩu hiệu ngất trời” Mặt Trời của thế kỷ 21 là Tướng quân Kim Nhật Thành”
-
NGUYEN HOANG09/11/2011 lúc 01:01 | #15
Dồn dập những vụ việc gần đây: Bắt cóc các sinh viên Công giáo, rồi giáo dân Thái Hà HN và sáng nay là khám nhà tịch thu tài sản và xách nhiễu 3 cha con Ông Huỳnh Ngọc Tuấn. Bọn CS đang bị ĐIÊN. Hình như nghe bắt đầu có mùi ĐIÊN của Gaddafi. Chắc KẾT CỤC của chúng cũng giống Gaddafi thôi- Cầu mong cho NGÀY ĐÓ NHANH ĐẾN!
-
09/11/2011 lúc 01:04 | #16
Việt Sử chương Dân Chủ sẽ nhắc mãi tên ba Cha con họ Huỳnh …
=================================Thân tặng ba Cha con Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Trọng Hiếu
Phong trào Dân Chủ tri ânBa cha con họ Huỳnh vì Nước quên thân
Mười năm trong ngục Người Cha càng Ý chí
Ra tù Cha dẫn dắt Ái nữ Ái nam cùng đi …
Trên Con đường Tự do – Dân chủ : Toàn Dân khát vọng
Luận bàn Chính trị Chiến lược : lý luận não cân !
Ôi Tổ Quốc có những Người con – toàn gia đình Tinh hoa như thế !
Chắc Việt Nam hùng cường giàu mạnh hạnh phúc mãi Ngàn năm ….
TRIỆU LƯƠNG DÂN
nhân nghe hung tin ba Cha con Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Trọng Hiếu bị bọn cộng sản độc tài bán Nước bắt giam
PARIS, 08 tháng 11 năm 2011
-
ngựa hoang09/11/2011 lúc 01:42 | #17
Thán phục tinh thần đấu tranh chống độc tài của gia đình họ Huỳnh!Thoạt nhìn cảnh tượng Gaddhafi chết trong cảnh máu me đầy người,tôi cũng thấy có gì đó tội nghiệp,đáng thương.Rồi mình lé lên chút ít hy vọng,niềm tin,cái chết của Gaddhafi khiến cho cộng sản Việt Nam biết run sợ,biết nhận sai mà kịp thời sửa chữa chế độ,chính sách cho hợp lòng dân và xu thế thời đại.Nhưng không!
Cộng sản Việt Nam vẫn ngoan cố tiếp tục chế độ phản động,ngược lòng dân.Giáo xứ Thái Hà bị khủng bố;cha con họ Huỳnh bị gán tội ngược với mục đích họ làm;blogger Điếu Cày vẫn nguyên hiện trạng bặt vô âm tín;ts họ Cù vẫn nguyên hình phạt tù vô lý;báo chí vẫn trong vòng kim cô một lề;đại biểu quốc hội cũng vẫn là những cái đầu biết gật theo mệnh lệnh của đảng; luật biển,luật biểu tình vẫn cứ treo không thời hạn;những cái đầu ngu vẫn xuất hiện nơi cơ quan quyền lực cao nhất(theo lý thuyết);đcsVN vẫn cứ“quang vinh muôn năm”!;…
Thiết nghĩ,đã rõ đcsVN vẫn cứ chuôi đầu vô các,bỏ ngoài tai những khuyên can sửa chữa,thay đổi thì những người đấu tranh bất bạo động cũng nên thay đổi phương hướng,phát huy thêm tinh thần bạo động.Chúng ta đã cho csVN tinh thần bất bạo động đã đủ nhiều,mà nhận lại bao tức uất trái ngang.Chúng ta thà hy sinh đời mình hôm nay,mở con đường máu để rửa mối hận cộng sản Việt Nam cho những con người Việt Nam khác được tự do,nước nhà thôi mang nỗi nhục mất gốc tinh thần dân tộc ngàn đời.
Chúng ta kéo dài sự hòa hoãn với đcsVN chính là đang mở rộng cánh cửa chết cho những người yêu nước dám lên tiếng.Người dân các nước châu Phi,Ả rập không phải ngồi yên kêu gọi sự thay đổi từ chính quyền bất công,bóc lột.Họ đã đứng lên hành động,có mất mát,trả gía nhưng cái đích đã đạt được.Nếu chúng ta vẫn không thay đổi phương hướng đấu tranh với bọn cộng sản ác ôn ở đất nước mình thì,mười năm sau,trăm năm nữa cũng không khá hơn nhiều:
Một tiếng nói báo ta(lề trái,không lề)không át được một trăm báo địch(đảng)
Một người ta tuyên dương,cổ vũ đã có hơn trăm báo địch boi nhọ,xuyên tạc.
Một người có cơ hội tham khảo thông tin tự do trên mạng thì có hàng trăm,hàng triệu học sinh,sinh viên,đảng viên,bị nhồi sọ,định hướng theo đảng.
…
Bởi vậy,tôi tha thiết kêu gọi những ai đã đấu tranh,đang đấu tranh cho đất nước Việt Nam xin khẩn trương,đừng chần chờ,nghi ngại,đắn đo mà không mau thi hành đường hướng bạo động với đám xúc sinh cộng sản Việt Nam!
Ngày xưa,chưa có đảng ma quỷ này ta chỉ có nỗi đau đô hộ của của phương Bắc,của Pháp,của Mỹ.Ngày nay ta bị chính bọn ma cô cộng sản trong nước đô hộ còn khắc nghiệt hơn,đau nhục hơn!
Chúng ta còn chờ đợi đến bao giờ?
Chúng ta phải đặt mình vô hoàn cảnh của những người đấu tranh đang bị đcsVN khủng bố,đọa đành,hành hạ trong tù ngục mà hành động khẩn cấp lên,thực tế hơn.Họ đang chờ chúng ta xử án vô tội cho họ,như ts họ Cù đã hy vọng,tin tưởng,trông mong.
Sẵn đây tôi xin phát động phong trào đấu tranh bạo động để chống lại chính phủ phản động đcsVN.ai ủng hộ xin mời đăng ký.Người tôi tin tưởng giao phó mạng mình cho công cuộc đấu tranh này là anh Châu Xuân Nguyễn.Nhắc lại với anh,khi cần hãy liên lạc tôi:
0919395980 -
LeThanh
-
lê minh thanh09/11/2011 lúc 06:57 | #20
Bắt bẻ người dân từng chút trong khi hèn hạ làm mất đất mất biển của cha ông để lại, làm nhục quốc thể !
Thật không còn gì để bào chữa cho hành động của kẻ cầm quyền !
Hãy gô cổ Nguyễn Văn An đi, vì ông ta nói đến cái tệ hại của cả một hệ thống cai trị nầy
Trói Trương Tấn Sang lại vì ông ta đã dám nói những kẻ lãnh đạo đất nước là một bầy sâu !
Sá gì những ý kiến nói theo lập luận của 2 người trên .
Phong cách bắt giữ người như vậy là hèn hạ quá !-
09/11/2011 lúc 11:27 | #21
Chúng hèn hạ từ rất lâu rồi , sở dĩ chúng ta mới biết chúng hèn hạ gần đây là nhờ sự phát triển internet , nhờ chúng ta đọc tin , tìm kiếm sự thật ở các báo lề trái , nhưng vẫn còn rất nhiều người dân vì miệt mài kiếm sống nên vẫn còn xa lạ với internet .
Trách nhiệm của chúng ta , những người tìm kiếm sự thật qua Net và có tấm lòng với người dân với đất nước không thể ôm giữ sự thật cho riêng mình . Hảy giúp đở , truyền bá , nhiệt tình chỉ dẫn việc tìm kiếm sự thật đến tất cả mọi người , và đó sẽ là sức mạnh để xóa bỏ bộ mặt giả dối hèn hạ hiện nay .
-
-
Khang09/11/2011 lúc 16:08 | #23
Rất buồn vì thông tin này. Vì Họ Huỳnh quá công khai. Ở Việt nam làm thế cũng có nghĩa là “tự sát”. Với chế độ cộng sản nữa vời hiện nay cần phải cẩn thận đối phó chứ?!
Thật đáng tiếc! Những ngôi sao toả sáng cũng phải biết làm mờ để ẩn vào mây.
Theo nhiều luồng thông tin từ nhóm người quyền lực yêu nước thì chế độ cộng sản ở Việt nam sớm muộn gì cũng sẽ bị lật đổ, đó là tất yếu của lịch sử phát triển. Nhưng không vì thế mà quá vội vàng. -
người già vn buồn09/11/2011 lúc 19:26 | #24
Chống và phá là hai việc làm có hai hệ quả khác nhau.Chống mang tính tích cực,góp phần cho “đối tượng bị chống” khỏi sụp,đổ,ngã cho nên khi có hành động chống là đối tượng bị chống sắp bị sụp,đổ,ngã cả về chất lẩn tính.Phê bình,góp ý cũng là chống nhưng nhẹ nhàng vì đối tượng ấy mới bị “nghiêng”thôi.Phá thì ai cũng biết rồi.Ghép chống phá tức phải nói đến hậu quả thực tế,không lý giải được hậu quả nào thì việc gán ghép cho ai tội chống phá chỉ có loại tiểu nhân hèn hạ và du đãng mà thội.Anh xấu xa độc ác vô nhân nếu tôi nói,tôi viết để chống anh hay cả việc phá anh thì không có tội,vì đã góp phần làm cho xã hội bớt đi những điều Ác.Một xã hội có đầy đủ công bằng,tự do và nhiều nhân tính thì không ai kết tội những người đã dám viết,nói như thế và ngược lại .Ở VN dưới sự cai trị của csVN tàn ác vô nhân thì bất kể ai dám nói,dám viết về những hành vi của họ,của đảng họ đều bị tòa án và hệ thống tư pháp của họ khủng bố,xét xữ và án tù.Dân chủ của XHCN là thế đó.!!!
-
khách
-
hanle
-
LAOTIENDONG
Là một người Việt Nam , tôi cũng buồn về Đất Nước mình có quá nhiều điều bất công cho người dân , nhưng không có hiểu biết rộng để bênh vực hay trực tiếp nên án cho những bất công ấy , hơn nữa cái Hèn cái tầm thường như cái Ăn cái mặc vẫn còn đè nặng trong ý trí của mình.với cá nhân mình Tôi thực sự ngưỡng mộ những người Việt Nam can đảm , họ đã hy sinh tất cả những cái tầm thường của cuộc sống này , họ dám đối đầu với nguy hiểm bất ngờ có thể đến với họ bất cứ khi nào , ở đây tôi xin tỏ lòng khâm phục gia đình họ Huỳnh . không làm được việc gì cho xã hội và người Dân oan tôi chỉ cầu nguyện và luôn mong phước lành đến với gia đình ba cha con nhà họ Huỳnh , và những người đấu tranh cho bất công của xã hội ngày nay . xin gửi tới những con người yêu Nước yêu nhân dân lòng ngưỡng mộ và khâm phục của tôi .