Tức là các chuyên gia kinh tế ở Việt nam đầu hàng, gia nhập “think tank” bótay.com!
———-
Hỏi chuyện một số chuyên gia kinh tế vì sao dạo này không viết báo nữa, nhiều người trả lời, hầu như các quy luật kinh tế không có tác dụng ở Việt Nam cho nên họ không muốn bị hớ, càng viết e càng sai thực tế.
Mà đúng như thế thật. Lấy chuyện lãi suất làm ví dụ. Ở các nước khác một khi người có thẩm quyền nói lãi suất sẽ phải giảm ngay, hàng loạt tác động lên thị trường sẽ xuất hiện. Chẳng hạn giá trái phiếu chính phủ sẽ tăng vì người ta sẽ đổ tiền ra mua trái phiếu; giá cổ phiếu cũng tăng; tiền đồng sẽ sụt giá so với các đồng tiền khác… Đặc biệt các hiện tượng này càng bị khuếch đại lên nhiều lần nếu người ta có một thời gian xoay xở từ khi biết lãi suất chắc chắn sẽ giảm và đến lúc nó giảm thật sự. Chuyện tăng hay giảm ở các nước khác có khi chỉ là 0,25 điểm phần trăm là đã gây hiệu ứng lớn chứ ít khi lên đến 1 điểm phần trăm như trong trường hợp của Việt Nam.
Trong thực tế, trong khoản thời gian từ lúc có tuyên bố lãi suất phải giảm đến khi nó giảm thật sự, thị trường hoàn toàn yên ắng. Chỉ trừ một hiệu ứng tận dụng thời gian lãi suất chưa giảm, một số người chuyển các khoản tiền tiết kiệm kỳ hạn ngắn từng tháng sang kỳ hạn dài hơn như nguyên năm để sau này lãi suất có giảm, họ cũng không bị ảnh hưởng. Ở đây cũng lạ, chưa thấy ở nước nào người ta có thể biết trước một cách chắn chắn lãi suất sẽ giảm như thế cả. Và các ngân hàng, không phải tất cả đều giảm lãi suất huy động để đối phó với khả năng lãi suất chắc chắn sẽ giảm – thậm chí nhiều nơi còn tận dụng thời gian này để thu hút tiền gởi dài hạn mặc dù phải trả lãi cao.
Không một chuyên gia kinh tế tài giỏi nào có thể lý giải tình hình thị trường như thế ngoại trừ một loại “lý thuyết âm mưu”: biết đâu càng nhiều người chuyển các khoản tiền gởi kỳ hạn ngắn sang kỳ hạn dài là càng đúng với ý muốn của những người làm chính sách.
* * *
Một chuyện khác cũng làm các chuyên gia kinh tế bó tay. Đó là việc nhiều công ty nhấn mạnh vào số lượng tiền mặt lớn công ty đang nắm giữ, coi đó như một thế mạnh của công ty! Báo chí cũng dựa vào các con số này để “phong” “các đại gia tiền mặt” của Việt Nam. Trong điều kiện bình thường, một công ty ôm một mớ tiền mặt là đã thấy sự bất lực không biết sử dụng đồng tiền vào những dự án mới sao cho có hiệu quả. Trong bối cảnh lạm phát, lượng tiền mặt càng lớn, công ty càng thiệt hại, sao lại cho đó là các “đại gia”.
Nếu tiền mặt chuyển thành nguyên liệu sản xuất, đến chu kỳ bán hàng mới, doanh nghiệp mới hy vọng mặt bằng giá cả mới sẽ giúp họ thu hồi vốn và có lãi. Còn tiền mặt nằm yên một chỗ, sẽ bị hao hụt theo lạm phát, trở thành gánh nặng cho doanh nghiệp.
Ở đây, các chuyên gia tài chính cũng lưu ý một hiện tượng: phải phân biệt sự khác nhau giữa đầu tư tài chính lành mạnh và đầu tư tài chính liều lĩnh của các tập đoàn nhà nước đã bị phê phán. Một doanh nghiệp lấy dòng tiền của mình đầu tư vào chứng khoán theo phong trào hay mua cổ phần trực tiếp của các công ty khác trong lĩnh vực địa ốc, chứng khoán… là một quyết định có nhiều rủi ro, cần cân nhắc rất kỹ. Ngược lại, một doanh nghiệp khác có khoản tiền mặt chưa sử dụng đến, đem đi mua trái phiếu chính phủ, là một hoạt động bình thường trong quản trị tài chính. Không khéo, mọi người sẽ dị ứng với cụm từ “đầu tư tài chính” và bỏ quên luôn các quy luật quản trị thông thường.
* * *
Sự bó tay của các chuyên gia kinh tế cũng xuất phát từ cách hiểu sai lệch sự vận hành của nền kinh tế thị trường của các quan chức nhà nước. Ví dụ khi một bộ trưởng đề nghị Ngân hàng Nhà nước yêu cầu các ngân hàng thương mại khoanh nợ, dãn nợ cho một số doanh nghiệp nào đó, có lẽ ông hiểu nhầm vai trò của NHNN hay không hiểu cơ chế vận hành của hệ thống ngân hàng. Ngay cả với các ngân hàng thương mại nhà nước, NHNN đã từ lâu cũng không thể yêu cầu, chỉ định họ cho vay chỗ này, khoanh nợ chỗ kia được. Điều đáng tiếc, nguyên tắc để các ngân hàng chịu trách nhiệm về các khoản vay của mình đang dần dà bị bỏ quên, việc chỉ định cho vay đối với doanh nghiệp nhà nước lại tái diễn, việc khoanh nợ cho ngân hàng lại xảy ra. Cho nên biết đâu ông bộ trưởng nói đúng và các chuyên gia phê phán sai!
Sự hiểu sai cơ bản về những khái niệm như vốn, tài sản, nợ còn phổ biến nhiều hơn nữa ở các doanh nhân một khi họ lên mặt báo để phân bua điều gì đó. Chẳng hạn tổng giám đốc một công ty gần phá sản vì nợ cùng khắp nói không có gì đáng lo vì đã có đối tác sẵn sàng bỏ ra 80 triệu đô-la mua lại nhà máy, dư sức để trả nợ. Tám mươi triệu đô-la tương đương với chừng 1.700 tỷ đồng trong khi vốn điều lệ của công ty này chỉ có 500 tỷ đồng. Không ai dại gì bỏ ra 1.700 tỷ đồng mua cổ phần của một công ty vốn điều lệ chỉ có 500 tỷ đồng lại gần phá sản, cả trừ phi công ty đang ăn nên làm ra, triển vọng hấp dẫn cỡ Facebook hay Apple!
Theo: Blog Nguyễn Vạn Phú.
CÓ KHÓ HIỂU GÌ ĐÂU ? VN là nền kinh tế thị trường ĐỊNH HƯỚNG XHCN …. môt nền kinh tế chỉ có duy nhất tại VN ở thế giới chưa bao giờ và sẽ không bao giờ có …. người dân VN là những vật thí nghệm của chính phủ VN khi áp dụng nền kinh tế có 1 không 2 này …. việc BT Đinh la Thăng là ví dụ điển hình Nó lấy người dân VN ra thí nghiệm cho việc giải quyết ùn tắc giao thông thông qua ” sai bảo người dân ” thi hành chính sách ” đổi giờ ” bậy bạ của nó mà người dân biết là sai nhưng vẫn cắm đầu cắm cổ thi hành ….sau 2 tháng thí nghiệm và ” cái sai ” của quyết định này hiện ra thì ông Thăng cố tình không hiểu và tiếp tục thử nghiệm mới ” thu phí bảo trì đường bộ ” mặc dù phí lưu thông đường bộ đã thu từ lâu nhưng chẳng biết phí này đã ” hạch toán vào đâu ” … làm gì …. nội dung thu phí này là gì ? có thể sắp tới người dân sẽ có “phí đi lại ” hay còn gọi là ” thuế Đinh ” của chủ nghĩa thực dân Pháp ” ngày xưa …. suy cho cùng ông Thăng chính là đại diện tiêu biểu cho tầng lớp ” cai trị thực dân kiểu mới ” của ĐCS tại VN hiện nay …
PHÓ GiÁO SƯ TiẾN SĨ “văng tục” đang CHÉM GIÓ CHỈ đào tạo cái giáo dục HƯ HỌC vô học
Khi chuyên gia cũng bó tay đốt CỒM
PHÓ GiÁO SƯ TiẾN SĨ “văng tục” đang CHÉM GIÓ CHỈ đào tạo cái giáo dục HƯ HỌC vô học
Khi chuyên gia cũng bó tay đốt CỒM
CƯỜI BỂ BỤNG hiện tượng lạ PHÓ GiÁO SƯ TiẾN SĨ “văng tục” đang CHÉM GIÓ !
Nói thật, đã phải cười khùng khục trước bục giảng HỌC ĐẠI đại học
PHÓ GiÁO SƯ TiẾN SĨ Lê Thẩm Dương gây cho người xem, là nó… tếu quá.
Từ động tác giơ tay, ngoéo chân, kết hợp lời nói lên bổng xuống trầm cố tình rất “diễn”, ông hệt một vai hài trên chiếu chèo sân đình vùng quê Bắc bộ.
Và cứ vài đoạn về quản trị kinh doanh, lại thấy lồng một câu chuyện “cù léc ” người nghe. Dĩ nhiên, toàn chuyện yêu đương, chăn gối đàn ông đàn bà. Nhưng điều bất ngờ là những câu chuyện tếu đó, được đệm thêm câu văng tục cửa miệng “mẹ” “Đ….mẹ” “mẹ”“Đ….mẹ” “mẹ” “mẹ”
Xin được trích lại nguyên văn một đoạn:
Các chú xây nhà xong bắt đầu thuê thầy phong thủy về, bắt đầu xây cái bùng binh, xây hòn non bộ ấy… Không phải phong thủy đâu, mẹ, chú gian lắm. Chú xây cái chỗ này để nếu có gì con vợ nó gí, có chỗ mà chạy, mà chạy vòng tròn thì biết thằng nào đuổi thằng nào. Xong đến cơ quan, mẹ, bắt đầu chém gió: Công nhận lúc đàn bà nó sợ, nó chạy lẹ thiệt ông ạ. Ngày hôm qua tôi điên tôi đuổi con vợ mà tôi gí mãi mới được…
Về việc tồn đọng bất động sản, các chung cư cao cấp không bán được, ông so sánh: “Gái hoa hậu, gái đẹp ấy, nó y chung cư cao cấp ấy. Cho nên gái đẹp rất khó lấy chồng vì thằng nào cũng thích nhưng lượng sức chắc chưa đến lượt mình, cho nên cô đơn lắm đừng có tưởng đẹp mà ngon đâu.
Cái thứ hai là cái con xấu như Thị Nở cả đời không lấy chồng được cho nên cái nhà giẻ rách khó bán lắm. Cái nhà từ 800 đến tỉ hai dễ bán lắm á. Cho nên gái mà cứ tầm trung trung đắt hàng lắm…”
Còn đây là một đoạn ở một clip khác, ông giảng cho sinh viên cũng về quản trị kinh doanh, giải thích về chữ cốt trong khái niệm “căn cốt”: Cốt của em này là cốt chim sẻ, thì em chỉ làm được chủ hiệu tạp hóa. Cốt của em kia, là cốt đại bàng, thì em mới làm được chủ tập đoàn…
Lại thấy tiếng sinh viên cười rộ lên….
Ông Sang chọn ngày 14/3 cách đây 24 năm hải quân “nước lạ” đã xả súng vào các tàu quân sự và tàn sát 64 chiến sỹ Hải quân nhân dân Việt nam tại Đảo Gạc Ma trong quần đảo Trường sa của Việt nam để làm việc với Bộ Quốc phòng và ký kết một văn bản quan trọng chắc không phải là một việc ngẫu nhiên.
Đáng chú ý hơn là ông Phùng Quang Thanh, người được cho là nhân vật kín đáo, bí ẩn trong TW đã trực tiếp ký “Quy chế phối hợp giữa Bộ Quốc phòng và Văn Phòng Chủ tịch nước” với ông Đào Việt Trung- Uỷ viên Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Văn Phòng Chủ tịch nước trước sự chứng kiến của ông Tư Sang
Nét lạ anh ah. Quả là lạ khi Bộ QP ký với Văn phòng CTN 1cái văn kiện, hay văn bản như thế. Động thái này cho thấy sức mạnh của Nhà nước đã tăng lên và có trọng lượng, đối trọng với Đảng, với CP chăng ??? Sự chia sẻ quyền lực đã xuất hiện,
http://vn.360plus.yahoo.com/dungmb64/article?mid=2897
Làm nhân viên Eximbank là cứ tham nhũng và trừ lương nhân viên là được, cứ trừ sạch sẽ lương trong tài khoản nhân viên là được!
https://chauxuannguyen.wordpress.com/2012/03/24/d%C6%A1n-khi%E1%BA%BFu-n%E1%BA%A1i-v%E1%BB%81-vi%E1%BB%87c-vi-ph%E1%BA%A1m-ti%E1%BB%81n-l%C6%B0%C6%A1ngva-th%C6%B0%E1%BB%9Fng-t%E1%BA%BFt-cu%E1%BB%91i-nam-cho-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-lao-d%E1%BB%99ng/#comment-26313
Thưa bác Vạn Phú “Cái nước mình nó thế ” ,Nó đ..giống ai ! Chỉ khổ cho mấy ông chiên da cứ phồng má ,trợn mắt ,phùi bọt mép ,bàn tròn bàn vuông ,đài ,TV ,sóng ngắn ,sóng dài bình bọt nhạt như nước lã mà không biết chúng nó lợi dụng tuyên truyền .Thậm chí như ông gs ts Nọ còn khoe oai với h/s là lên hẳn TV TW ,VTV mới khổ chứ !Thương cho mấy ông gọi là “trí thức ” .Nó quảng cho khúc xương là cứ tru tréo lên !Nguy nhất là làm cho dân lao động lầm tưởng các ông ấy-GSTS,chiên da,trí thức – đang tham gia phản biện ,làm chính sách
Các bác có xem Tây Du Ký không? Bọn yêu ma bạch cốt tinh, xà quái toàn nói ngọt, xảo trá để hại người, hút máu…còn người tốt sẽ không có tính gian xảo hay nịnh hót này. Dĩ nhiên, người ta sẽ không làm hại ông.