Sửa đổi hiến pháp – Còn lòng dạ… của đảng có sửa được không?

Ông Bút (Danlambao) – Câu hai của tựa đề tôi bỏ lửng một tĩnh từ, vì lòng tự trọng, và mong người cộng sản có đủ kiên nhẫn, nhìn thực tế vào những việc đảng đã làm đối với dân tộc này. Kể từ ngày hôm nay 25/11/2012 ngược trở về ngày 03/2/1930, đảng đã lừa dối nhân dân, nhiều như lá rừng không thể đếm được. Những điều lừa dối, có khi làm người ta tin thực sự, ví dụ: bác và đảng nói: Nhân dân miền Nam, bị Mỹ ngụy bóc lột, đến nỗi cái quân đùi cũng không có mà mặc. Tội nghiệp, sau 30/4/1975 bà con miền Bắc đem vào từng chiếc chiếu “đã qua sử dụng”, từng chục chén mẽ, trên hành trình vào Nam, chắc bà con tưởng tượng ra nhiều cảnh tượng thê lương ghê gớm lắm, bởi miền Bắc nhân dân làm chủ, không ai bóc lột, còn nghèo đến mức này, huống gì miền Nam.
Tìm đúng địa chỉ: 26 Hiền Vương Sài Gòn, 52 Trần Quý Cáp Sài Gòn, 315 Trương Minh Giảng v.v… đúng ngay đây rồi, nhưng trí còn mơ mơ hồ hồ, chỗ này chắc là dinh thự của bọn CIA, còn không thì lâu đài của bọn ác ôn, chứ em mình cái thá gì ở ngôi nhà hung sùng thế! Nhìn đi, nhìn lại so sánh lần thứ mấy mươi, gồng mình bấm chuông. Hai ba đứa nhỏ chạy ra dòm dòm, rồi chạy vào, chuông lại reo, trong nhà ông bà nội, mẹ nó la cháu, con: Sao không mở cổng, để người ta bấm chuông hoài? Mấy cháu trả lời: “Ông bà ơi, má ơi, ăn mày mà mở làm gì, nhà mình đâu còn thứ gì để cho!?” Chuông reo nữa, cuối cùng người lớn xuất hiện. Trời ơi! Chị, em 21 năm tái ngộ, giây phút trùng phùng mừng tủi qua rồi, người miền Bắc tỉnh ngộ, đường phố trống hoang, không biết tìm đâu ra bụi, bờ đặng nhét cái chục chén và chiếc chiếu. Giá như nhét được chiếu, nhét được chén, còn cái tuồng mặt mắc cỡ dấu đi đâu! Đấy, lời dối trá của bác, đảng còn sống mãi trong chiếc chiếu và chục chén. 
Người miền Bắc chẳng phải ngu đi mắc lừa, bởi họ không có thông tin để hiểu miền Nam, nhưng chuyện này người dân “có niềm tin tự giác”, niềm tin xuất xứ từ tuyên truyền. Có những niềm tin, đảng xây dựng bằng nhà tù, bằng công an, như: hiện nay cả nước, ai cũng biết Trung Quốc xâm lược, ai cũng thấy hàng hóa Trung Quốc là mối cực kỳ nguy hại. Nhưng đảng, chính phủ, quốc hội quyết tâm không thấy! 
Hễ ai chống Trung Quốc xâm lược, bài hàng hóa Trung Quốc, lập tức họ trở thành “thế lực thù địch” của đảng. Công an từng hỏi: Tẩy chay hàng Trung Quốc và… Mày có tin tao đánh chết mẹ mày không?” (Nguyễn Hoàng Vy DLB) 
Đảng, chính phủ, quốc hội, quyết tâm đục bỏ 4 chữ “Trung Quốc xâm lược” bia đặt tại đầu cầu Khánh Sơn, những bộ đội hy sinh ngày đó, tuổi chừng hai mươi, ba mươi, cùng lắm bốn mươi, Trương Tấn Sang, đứng đầu chính phủ, năm nay 63 tuổi, ông hãy nhìn tấm bia này và “hổ thẹn” với những người tuổi đàn em và đồng trang lứa, ông chưa đủ nhận thức, chưa đủ tư cách để hổ thẹn với tiền nhân. 
Đảng, chính phủ, quốc hội, đã khiếp nhược Trung Quốc xâm lược, còn dạy thế hệ mai sau đớn hèn, dạy rằng: Hai Bà Trưng nổi lên đánh khơi khơi, chẳng có đối thủ, không có quân thù!? 
Từ quá khứ, tới hiện tại lòng dạ của đảng như thế, tương lai kêu gọi nhân dân trong nước, Việt kiều hải ngoại tham gia sửa đổi hiến pháp, hiến pháp sửa đổi quá dễ. Song lòng dạ của đảng có chịu thay đổi, có chấp nhận sống thật thà với người dân của mình không. Đây mới là căn bản, mới là điều người dân mong mỏi, còn như sửa đổi theo ý đồ trí trá mị dân, xin lỗi từ đứa bé cũng đã quá nhàm, mưu chước này tương đương với mấy tay anh chị ngoài bến xe, bến cảng, không phải của chính trị gia, của những nhà lãnh đạo chân chính, và người ta phải im lặng “chấp hành” vì sợ nhà tù, cần có cuộc sống an thân, cho qua ngày đoạn tháng, chứ không phải dại mắc lừa, để mang chiếu, xách chén nữa. 
Bất kể thể chế, triều đại, hay chính phủ nào cần đưa ra một cải cách. Trước tiên phải tạo niềm tin, dù trước đó chính phủ ấy, chưa có “thành tích” bất hảo với người dân. 
Điển tích kể chuyện Vệ Ưởng, giúp Tần Hiếu Công, ông đưa ra nhiều biện pháp chấn hưng xã hội rất tích cực và tiến bộ, Tần Hiếu Công chấp thuận tất cả, song Vệ Ưởng nghĩ rằng, kế sách chỉ hay, tốt trong lý thuyết, muốn thực hành phải cậy trông niềm tin của toàn dân, Vệ Ưởng bèn đem cái cây dài 3 trượng, bỏ ở hướng nam chợ Hàm Dương, ra thông báo: Ai vác cái cây này qua hướng bắc chợ, ta sẽ thưởng 10 nén vàng. Cả chợ cười ầm lên và chế nhạo, cho là chuyện hoang đường, Vệ Ưởng nói: Nếu 10 nén chê ít, ta tăng lên 50 nén vàng, cho bất kể ai vác nó qua hướng bắc, dân chúng càng cười to hơn nữa, nhưng rồi cũng có người nghĩ “vác khúc cây không mấy nặng, đi một đỗi đường chẳng xa, thôi ta thử liều một phen, không được 50 nén vàng, cũng không có gì để mất”. Người ấy kê vai vác khúc cây qua dựng bên cửa bắc chợ Hàm Dương, kết quả được thưởng đúng 50 nén vàng.
50 nén vàng để trả công như vậy quá mắc, mắc đến không tưởng, nhưng giá chỉ bấy nhiêu mua được lòng dân, lại quá rẻ. Vác cây chỉ có một người, nhưng niềm tin nhân rộng ra tới bốn phương trời.
Kể cho khoái mắt bạn đọc, chứ đảng đừng bắt chước Vệ Ưởng, khỏi mất công đem cây ra bỏ chợ Đồng Xuân, khỏi phí 50 nén vàng. Khúc cây sờ sờ trước mặt đảng đó kìa, khúc cây mà nhiều người trông ngày, ngóng đêm chờ Nguyễn Phú Trọng có “thanh kiếm báu” là phứt. “Thanh kiếm báu” Nguyễn Phú Trọng cầm được mấy ngày nay, thấy báo đảng đăng bài, phóng hình lên cười toe tét, cười xong chưa? Cứa nó đi, để lâu ngày kiếm rỉ sét, cứa nó đặng vớt vát chút niềm tin. Không dám cứa “đồng chí X,” đừng nên kêu gào chống tham nhũng nữa, và làm ơn trao “thanh kiếm báu” về lại chỗ cũ!
“Quốc hội” còn có vô vàn khúc cây khác. Tại sao quốc hội trong ngoặc kép? Hiện tại có bao nhiêu đại biểu? Bách khoa toàn thư mở, đưa ra số thống kê từ 1946 – 2011 đều có số liệu đại biểu từng nhiệm kỳ, đơn cử: 2002 – 2007 có 498 đại biểu, 2007 – 2011, có 493 đại biểu, chỉ 2011 – 2016 chưa ghi số đại biểu. (?)
Ví dụ nhiệm kỳ 2011-2016 có tất cả 480 đại biểu, đảng ra thông báo bầu lại quốc hội, lên một danh sách ma 480 ứng cử viên, đưa ra cho dân bầu, bầu xong thông báo tiếp: Tất cả ứng cử viên này chưa hề có mặt trên thế gian! Dân cũng cười trừ, chứ ai quan tâm làm gì, quốc hội từ khởi thủy 1946, cho đến bây giờ, đều do đảng chọn, đưa “xuống” dân “bầu”. Vì vậy nói: các đại biểu do dân bầu là oan ức, đầy tính cưỡng chế từ việc làm đến lời nói.
Tuy nhiên cũng nên làm những việc, mang tính quốc hội: Xem lại những bản án đảng đã ghép tội cho những nhà yêu nước, không cần phải ra văn bản “Thả ngay tức khắc, thả vô điều kiện những này, những kia” v.v… 
Quốc hội đòi tòa án, công an, viện kiểm sát, cung cấp tất cả tài liệu, mà những nhà yêu nước đã viết, ví dụ của ông Trần Huỳnh Duy Thức, những tài liệu này, hiện do các cơ quan nói trên thu giữ. Quý vị cần xem để phân tích nó “phản động” nó “đánh phá, lật đổ nhà nước ta” chỗ nào? Yêu cầu xét xử lại, công an chỉ làm nhiệm vụ an ninh, trật tự, đồng bào và thân nhân của họ được toàn quyền hiện diện, đồng thời đại biểu quốc hội cần lắng nghe họ trình bày (không phải bào chữa) tại phiên tòa, sau đó quý vị đưa ra kết luận, để toàn dân đánh giá đúng đắn về luật pháp đất nước.
Đó chính là việc làm thiết thực mang lại niềm tin, việc làm nói lên tư cách của đại diện dân, còn như kêu thật to từ bên kia Thái Bình Dương, để bên này thấu cái lỗ tai “lấy ý kiến nhân dân về sửa đổi Hiến pháp trong 3 tháng”. Chiêu trò lừa gạt cũ rích, hiến pháp thì sửa, lòng dạ… của đảng không đổi thay, giá trị gì, ai tin?
Nên nhớ vũ khí cũng tới ngày rỉ sét, nhà tù cũng tới lúc mục ruỗng. Lòng yêu nước của con người luôn luôn rực hồng, ý chí bảo vệ non sông mỗi ngày thêm sắc bén, “nước Việt Nam của người dân Việt Nam, không phải tài sản riêng của Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam”(1)
 
(*) Câu này tôi nhớ từ những bài báo trên mạng

4 comments on “Sửa đổi hiến pháp – Còn lòng dạ… của đảng có sửa được không?

  1. Trước tiên,CâyTre tôi chân thành hoan nghênh tấm lòng(dạ)son sắt và chân thật của ông Bút.Lời ông đã nhắc nhở cho thế hệ trẻ ngày nay phải biết và phải hiểu rõ: TỔ QUỐC và Trách Nhiệm cùng Danh Dự là của Ai? Dựa vào Lịch sử
    Công lao của Tiền nhân đã xả thân Dựng Nước và Giữ Nước cho đến tận ngày nay!Ngoài ra,ông Bút còn nhắc đến Sự Lươn lẹo,Dối Trá,Bịp Bợp của thế hệ Chú,Bác đi trước qua mẫu chuyện nhỏ nhưng Bản Chất thì Lớn…của cái gọi là phỏng giái “oanh liệt hay hào hùng” gì đấy sau 1975…..!Giờ đây,thực trạng đã được Phơi bày trước nguồn sinh khí của thời đại công nghệ(Tôi gọi là Văn hóa gú gờ Tiên lãng!)!Annam chúng tôi gọi rất bình dân mộc mạc và dễ hiểu là :Văn hóa Trần Truồng!)Giống như ông Chủ Tịch Tỉnh Hà Giang thuở nào có tên “ấn tượng không kém mà tôi gọi là Tô Tồng Ngồng bí danh Nguyễn trường Tô!!Chơi gái trong KS Trần như Nhộng đấy!(Tôi gọi là Văn hóa Đĩ Điếm)
    Song sự đời không như chúng ta mong muốn là,tại,bởi vì,thì,là,do…..cái Mác vác cái lê lượn quanh uốn éo để hình thành một Bản Chất Tráo Trở và đầy Tội Ác!Dẫn đến một Bản Án Phi Pháp,phi nhân nghĩa mệnh danh là Hiến Pháp được
    “Tô trét,Sơn vàng tại con số 4″….!(Đảng, chính phủ, quốc hội, quyết tâm đục bỏ 4 chữ “Trung Quốc xâm lược” bia đặt tại đầu cầu Khánh Sơn….)Đây là điều xác thực nhất của Nó hiện nay!
    Vậy câu hỏi cho ông Bút : thế thì tại sao ông lại không nói Sửa cái gì trong cái Hiến Pháp cho rạch ròi minh bạch ? NHÂN DÂN nghĩ gì và Thế hệ trẻ thấy gì về cái Điều 4 chứ?Đôi khi ông nói vòng quanh về Bản Chất Chính trị khiến ngưới Dân ngu khu đen dễ mấy ai hiểu được?
    Ông Bút làm ơn thì Làm ơn cho trót ….Gọt cho thật Trơn cái Đ.4 (đờ tứ) cho Dân Đen nhìn rộng thấy xa một chút để may ra NHÂN DÂN có ý kiến ý cò cũng đều là “trớt quớt” như kiểu nắm đuôi Lươn vậy.!Kính.

  2. PHẢI CHĂNG ĐẢNG ĐÃ “QUY HÀNG” TÀU CỘNG ?

    Lời bình của anhbasam :

    …ông CTN đã không có một lời nào có thể được gọi là “giải đáp”, “báo cáo”, “trao đổi” với cử tri, trước rất nhiều ý kiến gay gắt về tình hình đất nước, trong đó có vụ “hộ chiếu lưỡi bò”, khác hẳn với những phát ngôn mạnh mẽ của ông về chủ quyền biển đảo trong cuộc tiếp xúc cử tri mới hơn 1 tháng trước, ngay sau Hội nghị TƯ 6.
    Chưa kể trước đó, một cuộc “họp kín” dường như là vội vã của Quốc hội liên quan vấn đề Biển Đông, ngay trước khi bế mạc kỳ họp thứ tư, đã được tiết lộ duy nhất trên tờ Sài Gòn Tiếp thị, cho tới hôm nay cũng chưa có tin tức gì làm rõ thêm. Mặc dù trong lời úp mở của ông Chủ nhiệm VPQH có đoạn “Khi các ĐBQH tiếp xúc cử tri, nếu nắm được chắc các nội dung cụ thể về Biển Đông thì sẽ trả lời cho cử tri.” Không lẽ đại biểu Trương Tấn Sang không “nắm được chắc nội dung cụ thể” của cuộc họp kín đó hay sao?
    Vậy phải chăng tất cả những gì diễn ra trong mấy ngày qua mới chỉ nằm trong một màn diễn vụng về, của cả một vở kịch hoành tráng được gọi là … “QUY HÀNG“?
    Mối nghi ngờ quá lớn về các động thái của chính quyền VN trước vụ “hộ chiếu lưỡi bò” của TQ

    http://anhbasam.wordpress.com/

  3. AI SẺ TRẢ MÓN NỢ KHỦNG NÀY ? CÓ PHẢI LÀ NHỮNG NGƯỜI DÂN VN KHỐN KHỔ ĐANG NGÀY ĐÊM CÒNG LƯNG BÁN MỒ HÔI NƯỚC MẮT , BÁN LUÔN CẢ PHẨM GIÁ ĐỂ TRẢ THAY CHO BỌN PHẢN DÂN HẠI NƯỚC HAY KHÔNG ?

    Việt Nam nợ hơn 100 tỷ đô la

    Tiến sĩ Vũ Quang Việt, người từng là Vụ trưởng Vụ Tài khoản Quốc gia thuộc Cục Thống kê Liên Hợp Quốc, nói tổng số nợ công của Việt Nam tính theo chuẩn quốc tế ở mức khoảng 129 tỷ đô la Mỹ, bằng 106% GDP năm 2011, vốn đạt gần 122 tỷ đô la.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/2012/11/121125_no_cong_cua_viet_nam.shtml

  4. Non Human Rights and no ethics for treating women in working place in Viet Nam Eximbank.

    Tôi đồng ý là có nợ vay thì phải trả, tôi đồng ý, tôi sẽ trả khi có tiền nhưng ông Nguyễn Mạnh Triều Eximbank có lấy tiền lương của tôi không?

    Tôi biết là tôi cũng có sai, tôi sẽ tiếp thu cái đúng, cái nào đúng tôi sẽ tiếp thu nhưng pháp luật là phải có bằng chứng và nguồn căn.

    Nguồn căn là do ông Nguyễn Mạnh Triều lạm dụng quyền lực, bạo hành trong đối xử với phụ nữ nơi làm việc. Điển hình như ông ta đã gian lận phân công chứng từ, nói dối, xúi giục những người khác cùng nói dối và giấu biên bản họp, lạm dụng quyền lực làm sai nhưng ép người khác nhận trách nhiệm thay, cắt mạng kế toán, làm sai quy trình và không có đạo đức nghề nghiệp…

    Nhân quyền:
    Về quyền làm việc và đối xử phụ nữ.

    Vụ án oan ức do ông Triều làm sai quy định và trình tự pháp luật. Theo pháp luật, phải trả lại tiền lương các năm qua cho tôi. Do ông ta làm sai quy định cách chức, trừ lương tôi không có căn cứ, nên ông ta phải bồi thường những thiệt hại mà ông ta đã gây ra cho tôi.
    Do ông Nguyễn Mạnh Triều Eximbank Bạc Liêu vu oan giá họa làm hại tôi, gây ra cho tôi những thiệt hại về vật chất và tinh thần (có đầy đủ bằng chứng ghi âm…) ép tôi chịu trách nhiệm cho những việc làm sai trái quá khả năng của tôi do ông ấy gây ra.

    Mặc dù tôi đã có gửi đơn khiếu nại theo trình tự lên cấp trên nhưng đến nay vẫn chưa được giải quyết thỏa đáng, làm không đúng nên tôi chờ VN Eximbank giải quyết cho xong chuyện nào ra chuyện đó. Nên giải quyết những lá đơn trước đây của tôi trước và bồi thường những tháng lương các năm qua cho tôi.
    Tất cả là do ông Nguyễn Mạnh Triều giám đốc Eximbank Bạc Liêu gian lận phân công chứng từ, sổ sách…ép tôi nhận tội thay.Do tôi không đồng ý nên ông ta tự ý trả thù rút hết tiền lương của tôi trong 1 thời gian dài mặc dù tôi có khiếu nại lên cấp trên theo trình tự. Nhưng chẳng những họ không giải quyết còn ép tôi nghỉ việc mà không bồi thường và trả tiền thâm niên, chế độ cho tôi.

    Vì sự sống còn, Quyền con người và danh dự và do họ xem thường pháp luật dù cho tôi gửi báo cáo phản đối nhiều lần họ vẫn không giải quyết nên tôi gửi thông tin này đến mọi người nhờ giúp đỡ vì đây là những chứng từ có vấn đề như: sai, thiếu, nghi ngờ giả, xóa sửa… để nâng cao ý thức đấu tranh phòng chống rửa tiền cho mọi công dân, đảm bảo tính trung thực minh bạch thông tin và quyền được sống của dân.

    Tôi đề nghị Eximbank là 1 ngân hàng lớn thì không nên có những hành vi mất uy tín như trên. Đề nghị Eximbank và ông Triều nên giải quyết cho xong chuyện nào ra chuyện đó.

    http://blog.yahoo.com/giaohaoganxa1212/articles/1091095/index

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s