Thuong ôi “Bà Má Hậu Giang”!

Kính gửi anh Châu,

Tình hình Cái Răng nóng bỏng quá, nên tôi lại có một bài viết nữa gửi
anh đây, nếu được thì đăng hộ tôi nhé! Thân kính: Đặng Huy Văn.

Lời Tác Giả:  Đọc bài viết “Cưỡng chế hay cưỡng hiếp?” trên một số các
báo làm tôi không sao ngủ được. Nhớ lại một bài thơ nổi tiếng của nhà
thơ Tố Hữu “Bà Má Hậu Giang” mà tôi thấy ghê tởm vụ Cái Răng một cách
khủng khiếp. Các bà má Nam Bộ hiền hậu, chất phác, “trung hậu, đảm
đang” đã nhiều đời hi sinh cho cái chính quyền này mà không ngờ nay
lại bị đối xử như thế! Vì không thể ngủ được nên tôi lại viết mấy dòng
văn vần xin trân trọng gửi đến để sẻ chia cùng với quí vị độc giả.
Thân kính!

THƯƠNG ÔI “BÀ MÁ HẬU GIANG”!

(Kính tặng má Phạm Thị Lài)(1)

Cần Thơ gạo trắng nước trong
Sinh con đói quá khiến lòng má đau!
Đời người chín cực, mười sầu
Nhớ mùa nước nổi mang bầu đợi con
Sắn, khoai trồng giữa miệt vườn
Mà ăn không đủ chờ con tới ngày
Xưa là vựa lúa Miền Tây
Nay vào Hợp Tác suốt ngày bo bo
Còn đâu gạo trắng Cần Thơ
Vào năm Bảy Chín thuở chờ sinh con!
Trời thương, rồi cũng vuông tròn
Chắt chiu từng hạt nuôi con qua ngày

Giờ đâu còn có quan Tây
Còn đâu ông Diệm ra tay thuở nào!
Đất này đã thấm biết bao
Mồ hôi, xương máu đồng bào, người thân
Má ba mua góp trả dần
Xây gian nhà nhỏ bao năm nay rồi
Ai ngờ Dự Án tới nơi
Cướp không mảnh đất bắt dời chuyển đi!
Ba uất muốn chết tức thì
Liều than, má quyết ra gì thì ra
Thì đây “ngà ngọc kiêu sa”
Bao năm gìn giữ đưa “hoa” dọa người
Nhưng con đừng cởi con ơi!
Tuổi còn quá trẻ, còn đời, chồng, con!

Tháng Năm trưa nắng bóng tròn
Con yêu theo má quyết cùng cởi ra
Hai toà “đài ngọc nguy nga”
Trước bầy Dự Án toàn là đàn ông!
Đứa bóp ngực, đứa sờ mông
Hoá ra lũ quỷ này không sợ người!
Đứa đè, đứa dập, đứa lôi
Có đâu như thế trên đời này chưa?
Cái Răng nhăn nhở ban trưa
Không tin mời đến Cần Thơ hỏi trời!
Ở đâu đau đớn giống nòi(2)
Trông về Sông Hậu mà “thôi” chí bền!

Má con bà tựa thần tiên
Ông Trời sai xuống bắt đền núi sông!
Có đâu như nước này không?
Chính quyền thao túng gây vòng trái ngang
Thương ôi “Bà Má Hậu Giang”!(3)
“Noi gương” Bà Triệu hiên ngang giữa đời
Nam nhi đâu? Đến lúc rồi
Đứng lên cứu lấy giống nòi Việt Nam!

Hà Nội,1/6/2012
TS Đặng Huy Văn.

(1) Mời quí vị đọc chú thích bài này ở bài viết “Cưỡng chế hay cưỡng hiếp?”

(2) Hai câu thơ nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu;

Ở đâu đau đớn giống nòi
Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền

(3) “Bà Má Hậu Giang” là một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu.

10 comments on “Thuong ôi “Bà Má Hậu Giang”!

  1. Tội nghiệp cho dân ta, từ miếng ăn cho đến cái nhà để ở cũng từ từ bị cưỡng đoạt, người dân chỉ biết phản kháng đến cái tận cùng mà họ có, Bà má và người con gái Hậu Giang không còn gì để làm vũ khí chống lại bạo cường, bà đã dùng đến dùng đến thân thể còn lại để phản kháng sự cướp bức tàn nhẫn nhẫn. Tôi đã rớt nước mắt khi hình dung con cháu tôi một ngày nào đó cũng sẽ như họ trên chính quê hương của mình, trên chính miếng đất đổ mồi hôi lao động mà có được. Nỗi uất ức đến tận cùng của họ cũng là nỗi uất hận tột đỉnh của dân tộc này. Những tấm hình của mẹ con bà mẹ Hâu Giang đi vào lịch sử Việt Nam.
    Cả thế giới tự do và dân chủ đã và sẽ rúng động thương cho dân tộc VN.

  2. Hồi nhỏ tôi rất thích bài thơ này (Bà má Hậu Giang):

    Má hét lớn: “Tụi bay đồ chó!
    Cướp nước tao, cắt cổ dân tao!
    Tao già không sức cầm dao
    Giết bay, có các con tao trăm vùng!
    Con tao, gan dạ anh hùng
    Như rừng đước mạnh, như rừng tràm thơm!

  3. Đúng là TS.Được(Đặng)Huy hoàng Văn hay!Bái phục,bái phục…..!Nghĩ lại không thua gì”sè sè nấm mộ bên đường”của cố Thi sĩ Hồ Xuân Hương…..!
    Tác giả đã lột trần cái Bản Chất “Trơ Tráo và Bỉ Ổi”của bọn chúng nó qua văn thơ bi thương của “Bà Má Hậu Giang”trên miền Tây Đô ngày nay…..!
    Những Thảm Họa này còn tiếp diễn dài dài….!Chỉ khi nào Bọn chúng “Nhập thổ” hoặc “Thăng”hay BIẾN MẤT vĩnh viễn thì Dân Tộc VN mới yên lành….!Lầm Than và Đau Khổ!

  4. CS la do toi.An chao da bac.Nguoi mien tay noi tieng la nhan nghia,hien lanh.Ngay truoc dao ham,nhin com nuoi giau can bo Cs..bon chung an xong roi quet mo,cho nen cac ba ma thuong hay noi : ” hoi do tao giau bay trong ham nha tao,chu bay gio tui bay chui trong quan tao tron,tao cung giu het ra ” ..

  5. Bài thơ của bác Đặng Huy Văn cùng bao bài viết khác về vụ việc mẹ con bà Lài ở Cái Răng – Cần Thơ vì đường cùng mà phải cởi truồng để giữ đất khi bị cưỡng chế là một nỗi đau của chế độ XHCN Việt Nam. Có lẽ trên thế giới không nước nào người dân phải chọn con đường đấu tranh như thế này (Trừ Việt Nam và Trung Quốc. Ở Trung Quốc thì chưa thấy họ cởi truồng như thế này, nhưng họ chọn cái chết là đững trước đầu xe ủi thực hiện cưỡng chế và xe ủi đã cán chết, hoặc người phụ nữ đã đánh bom tự sát làm chết một số người của chính quyền…).Từ vụ Tiên Lãng- Hải Phòng, anh Đoàn Văn Vươn dã phải dùng súng đạn và mìn tự chế để chống lại việc cưỡng chế đất trái pháp luật của chính quyền, đến người dân Văn Giang – Hưng Yên dựng lều, dùng gạch đá, bom xăng, gậy gộc chống lại lực lượng cưỡng chế và với những người phụ nữ yếu đuối hơn lại thân thế một mình như mẹ con bà Lài phải khỏa thân để phản đối cưỡng chế là bước đường cùng của họ (Còn hơn cả Pha trong “Bước đường cùng” của Nguyễn Công Hoan và chị Dậu trong”Tắt Đèn” của Ngô Tất Tố). vậy thì thời của ta đây là thời gì nhỉ? Hay đây chính là hình ảnh tươi đẹp của việc xây dựng chế độ XHCN của Việt Nam mà TBT Nguyễn Phú Trọng đã nói chuyện ở Cu Ba vừa rồi nhỉ?

  6. tội nghiêp nông dân việt nam quá không những bị cướp mất đất mà còn bị cưỡng hiếp giữa thanh thiên bạch nhật nữa chứ,luật pháp việt nam là vậy sao?????????????????

Bình luận về bài viết này