CXN*_102311_1261_Lời khuyên về Kinh tế cho đảng CSVN trong thời điểm này

Đăng lần đầu: 23/10/2011Để lại phản hồiGo to comments

Châu Xuan Nguyen

Nếu ĐCS thật sự nghe lời khuyên về Kinh tế của tôi và ứng dụng thì đây là lời khuyên trong thời điểm này

Sau khi viết bài này CXN – Có thể nào ĐCS đọc làm theo phân tích và giải pháp của tôi hay không ?

thì có một comment rất lý thú của hai độc giả như sau:

Trích:”bão Thái

Đăng ngày 2011/10/23 lúc 15:36
Theo tôi cs có đọc nhiều bài viết của anh và có áp dụng đấy. Tôi ví dụ Tam ứng lương cho công nhan mua cp ưu đải là chúng bắt đầu chấp nhận CP hóa đúng như bài viết của anh. Thứ 2 chúng đả thực sự siết tín dụng. Thứ 3 anh nhìn kỷ thấy chúng bắt đầu hy sinh quyền lợi phe nhóm mà anh gọi là cánh hẩu đấy vì đả kiệt quệ gọi là chết lâm sàng ấy. Cái cuối cùng usd chợ đen cũng như ngân hàng đều tăng đúng như bài viết của anh kêu gọi dân mua usd chôn dấu sau khi bài viết của anh hảy rút tiét kiệm mua vàng. Tôi là 1 doanh nghiệp nhỏ thôi tôi tiếp xúc nhièu với các doanh nghiệp họ cho biết không phải chỉ 48.000 doanh nghiệp phá sản đâu con số còn cao hơn nửa trong thời gian kinh té khủng hoảng này riêng tôi xin cảm ơn anh nhiều.

DOQUOCMINH

Đăng ngày 2011/10/23 lúc 16:25
Nghiệm ra thấy rằng trên thực tế rất nhiều người dân VN đã nhờ thông tin từ CXN trên TTHN mà tránh được không ít rắc rối,hiểm họa với TS của họ.Chính tôi đã truyền thông tin này ,giúp rất nhiều người và họ xác nhận chính xác ,tỏ ra biết ơn rất chân thành.Mong sự tư vấn giúp đỡ nhiều hơn từ CHÂU cho bà con dân mình trong nước.Xin đa tạ.Chúc CXN luôn vui, khỏe,luôn gặp may mắn.”hết trích

Tôi quyết định viết ra những suy nghĩ của tôi, nếu được chấp nhận và thực thi thì là một cứu cánh cho 90 triệu dân tộc tôi, đó là mục đích duy nhất của tôi.

NHẬN ĐỊNH TÌNH HÌNH:

1. Tập đoàn và TCT là rất kiệt quệ tài chánh, vận hành không nổi nữa (Vinalines bị giữ tàu, Bộ GTVT cũng kẹt vốn đầu tư công, tiến độ những nhà Ga chậm vì giải ngân và nợ nần (Tôi làm ngành xây dựng nên tôi biết, chuyện con gà và quả trứng, cái nào ra trước). Tất cả tập đoàn và TCTY đề không đủ tiền để sống qua ngày (not enough cash flow to survive), nợ lương, BHXH, vật tư phải trả tiền mặt thay vì qua tài khoản 60 ngày. Họ không có tiền trả lương, BHXH thì chắc chắn họ không trả nợ định kỳ cho nhà băng (periodic repayments of loans).

2. Chuyện này kéo hệ thống NH quốc doanh mất thanh khoản trầm trọng, giấy tờ (treasury notes, bonds, debenture stocks, bank bills v.v..) có giá cũng hết. Ngoại quốc không cho vay vì default Vinashin 60 triệu usd ngày 20.12.2010. Hệ thống ngân hàng ngày mai thứ hai, nếu dân ùa vào rút tiền mặt và đẩy giá vàng và usd là sẽ tạo một cảnh hỗn loạn chưa bao giờ thấy. Chính lỗi của NHNN đưa thông tin sẽ phá sản vài NH nhưng không nói NH nào, kết quả là để chắc ăn, dân sẽ rút tiền ra tất cả.

3. Tái cơ cấu DNNN và NH cần ít nhất 12 tháng. Đây sẽ là 12 tháng rối loạn nhất. Những NV NH và DNNN hiện giờ đang hoang mang tột cùng. Doanh nghiệp tư nhân biết tỏng rằng suy thoái này sẽ là 7 năm. tất cả đều tin vào dự đoán của tôi chứ không ai tin vào dự đoán của bộ KH & ĐT là lạm phát 2012 sẽ xuống còn <10% và GDP tăng 6%, khi lạm phát tháng 01.2012 hy vọng mỏng manh là 18% (khả năng 22% vì year on year hiện giờ là 22%). làm sao từ 18% tháng 01.2012 xuống còn 10% tháng 12.2012…ai ai cũng thấy là chuyện xạo, chuyện viễn vông. 50 ngàn doanh nghiệp đã phá sản, đó là gần 10% của 600,000 doanh nghiệp từ Bắc vô Nam. Tốc độ phá sản ngay khi tôi đang đánh bài này cũng là ít nhất 2000/tuần. Làm sao cho tới cuối 2012 sản xuất tăng thêm 6% khi tổng số doanh nghiệp đến cuối 2012 sẽ còn 60% của 600,000 doanh nghiệp tức là còn 360.000 doanh nghiệp. Chuyện giảm lãi suất cho vay từ 22% còn 19% bắt đầu ngày 07.09.2011 cho tới bây giờ thì nhiều lắm là 100 tỉ trong tổng dư nợ 2 triệu 400 ngàn tỉ của hệ thống ngân hàng, một con số rất nhỏ bé. Vì Thống Đốc Bình ra lệnh lãi âm, người dân rút hết vnd mua vàng và usd dấu trong nhà thì tiền đâu cho vay với 19% (đừng nói 17% cho xa hoa).

Hỏi bất cứ doanh nghiệp nhỏ, vừa lớn nào, bây giờ có tín dụng 8%, cần bao nhiêu cũng có thì bao lâu họ sẽ sản xuất trở lại bằng múc tháng 02.2011. Tôi dám chắc 99% sẽ nói là họ cần 12 tháng ít nhất (hãy hỏi để biết là tôi chính xác hay không) vì họ phải tuyển thợ cũ, vật tư, máy móc, phân phối, mối lái….tất cả đều phải cần thời gian thì làm sao vực dậy nền kinh tế này cuối 2012 ??? Và đem từ 22% lãi suất vay xuống còn 8% là bao lâu ??? Cũng như đem lạm phát từ 22% còn 6% bao lâu ??? Tôi cho là ít nhất 2 năm. Bây giờ là cuối 2011, vậy là cuối 2013 mới sụt lạm phát, sụt lãi suất thì ít nhất 6 tháng nữa, vậy là giữa 2014 mới có hy vọng sản xuất trở lại bình thường. Khi nào con số chỉ tiêu sản xuất này trở thành báo cáo là thành công, là thắng suy thoái ??? thêm 6 tháng nữa. Vậy thì khi có kết quả là cuối 2014, đó là trường hợp tốt nhất (most optimistic scenario). Còn 22 Bộ trưởng của 3 Dũng sẽ ít nhất 7 năm tức là cuối 2018

GIẢI PHÁP

Tôi hy vọng là tất cả 3 triệu ĐV đều đọc bài này và cùng quyết định:

1. Cho 3 Dũng về hưu, đem Trương Tấn Sang lên với ekip mới (TTS đang tuyền 15 người trong đó có tôi) Hải ngoại và quốc nội

2. Cho TTS nhiệm kỳ 4 năm

3. Thả hết Tù nhân lương tâm, tự do báo chí,.tam quyền phân lập, bãi bỏ điều 4 hiến pháp

4. Tổng tuyển cử sau 4 năm

Tôi hy vọng càng nhiều người đọc càng tốt và hãy quyết định, mỗi ngày qua, thanh khoản nhà băng càng tệ, TĐ càng cần tiền, tiền (tàu viễn dương vẫn bị giử, công trường không tiền). Xáo trộn xã hội là không tránh khỏi và khi bắt đầu thì rất khó ngưng lại (xem gương Lybia).

Thảm cảnh tệ sẽ xảy ra là người dân sẽ tống cổ ĐCS, truy thu tài sản, khả năng những người cầm quyền bị giết chóc.

Tất cả ai muốn góp ý thì tôi cám ơn,

Melbourne

23.10.2011

Châu Xuan Nguyen

Share this:

Like this:

Be the first to like this post.
  1. DÂN
    23/10/2011 lúc 17:14 | #1

    (Phần đầu đã dăng trên TIN TỨC HÀNG NGÀY ngày 3/6/2011)

    VIỆT NAM VẪN LÀ NƯỚC NGHÈO (Phần tiếp theo)

    Vũ Aí Quốc

    Trong phần đầu bài viết, bằng thực tế tôi đã chứng minh: “Đi lên CNXH là đi xuống đói nghèo, lạc hậu”.Vậy, tại sao “Đi lên CNXH là đi xuống đói nghèo, lạc hậu?. Phần này chúng ta cùng tìm hiểu nguyên nhân.
    Trước tiên, chúng ta cần nhận diện đúng, chính xác CNXH là gì? Bởi có nhận diện đúng, chính xác chúng ta mới có những phân tích, đánh giá, kết luận chính xác được.
    Sinh ra và lớn lên trong lòng chế độ XHCN, được học tập, giáo dục khá đầy đủ các cấp học dưới mái trường XHCN, tôi nhận thấy có hai chế độ XHCN đó là: Một chế độ XHCN đã và đang tồn tại trong đời sống thực tế, tôi gọi là chế độ XHCN THẬT mà sau đây tôi gọi là chế độ XHCN và một chế độ XHCN trong sách vở, trong văn bản nghị quyết, trên băng rôn, trong tuyên tuyên truyền, trong học thuyết Mác – Lê, chưa có, chưa xuất hiện và không bao giờ xuất hiện trên thực tế cuộc sống, tôi gọi là chế độ XHCN ẢO. Hai chế độ XHCN này hoàn toàn khác nhau về bản chất, về trình độ phát triển. Chế độ XHCN thực chất là một chế độ Phong kiến kiểu mới, là hình thái kinh tế chính trị mới do các nhà “Cộng sản giả danh sáng tạo” ra để thâu tóm, nắm quyền lực. Đó là chế độ chuyển tiếp không đáng có, không giống ai, giữa chế độ PHONG KIẾN và chế độ TƯ BẢN, mà nhiều người gọi là “Cái hình thái quái thai nhân tạo của xã hội loài người”. Theo cách nói của các nhà “Cộng sản” thì có thể nói: Đó là thời kỳ quá độ từ chế độ PHONG KIẾN tiến lên TBCN. Còn chế độ XHCN ẢO là một chế độ trong tư duy, trên lý luận, là thời kỳ quá độ từ chế độ TƯ BẢN lên chế độ CỘNG SẢN (mà chế độ CỘNG SẢN cũng là chế độ ẢO nốt).
    Bản chất phong kiến của chế độ XHCN thể hiện ở các điểm sau:
    Nếu trong chế độ phong kiến, Vua tuyên bố với con dân: Đất nước là của Trời, Trời “trao” cho Thiên tử – Con Trời là Vua thay Trời toàn quyền cai quản, cai trị thì trong chế độ XHCN, Đảng khẳng định: “Đảng ta là Đảng cầm quyền duy nhất” nghĩa là đất nước, chính quyền là của Đảng. Đảng và lãnh tụ của Đảng cũng được thần thánh hóa, huyền thoại hóa giống như Trời. Đảng giao cho con của Đảng là Tổng bí thư như ở Bắc Hàn, Cu Ba hoặc giao cho một nhóm con của Đảng là Bộ chính trị như ở Trung Cộng, Việt Nam ngồi trên hiến pháp, pháp luật, toàn quyền điều hành, cai trị đất nước.
    Theo lập luận của Đảng, chính quyền, đất nước là của Đảng vì: Chính quyền này có được là do Đảng “Tài tình” mới tổ chức dân đi cướp được. Sau khi cướp được chính quyền, Đảng tiếp tục tổ chức chỉ đạo dân tiến hành cải cách ruộng đất, cải tạo tư sản, quốc hữu hóa đất đai, cướp ruộng đất, đồn điền, hầm mỏ, tài nguyên…cướp tài sản, nhà máy, công xưởng… cướp tất, cướp trọn vẹn đất nước. Người dân nghe theo lời Đảng, sau khi cướp được toàn bộ đất nước cho Đảng, dân không còn đất sống, phải sống trên đất của Đảng, cũng giống như muông thú, động thực vật trên đất của Đảng, dân nghiễm nhiên trở thành là tài sản thuộc sở hữu của Đảng.
    Như vậy, ban đầu dân là những chủ thể được Đảng sai đi cướp với lời hứa sẽ được làm chủ đất nước, làm chủ bản thân, được sống trong “Thiên đàng”… Cuối cùng, khi không còn gì để cướp, đến lượt mình, dân tự biến thành tài sản sở hữu của Đảng một cách hiển nhiên mà Đảng không cần cướp!. Bởi vậy, Đảng cho dân được sống thế nào là quyền của Đảng. Mọi con dân sống trên đất của Đảng phải luôn luôn ghi nhớ: “Đời đời biết ơn Đảng” phải “Sống, học tập, làm theo ý Đảng”, muốn làm gì phải làm đơn xin phép Nhà nước của Đảng theo cơ chế “Xin – Cho”.
    Dân nghe theo lời Đảng, đi cướp chính quyền về cho Đảng, để Đảng leo lên ngồi lên “Ngai vàng”. Còn con dân, thoát được kiếp nô lệ của chế độ phong kiến cũ lại tự chui vào tròng nô lệ mới của chế độ phong kiến mới của Đảng. Đó là sự sang tên đổi chủ, thân phận nô lệ vẫn là nô lệ chẳng hơn gì. Vậy mà, con dân phải: “Đời đời biết ơn Đảng”!. Thật trớ trêu và cay đắng, một quả lừa ngoạn mục. Đảng ta quá tài tình, Đảng ta quá vĩ đại!!!
    Sống trên đất của Đảng, con dân phải đóng thuế cho Đảng thông qua Nhà nước của Đảng, TIỀN THUẾ THU ĐƯỢC LÀ CỦA ĐẢNG, Đảng muốn dùng làm gì, cho ai là quyền của Đảng, con dân không được phép biết. Quốc hội, Nhà nước, các tổ chức chính trị, nghề nghiệp, xã hội…đều do một tay Đảng lập theo phương thức: “Đảng cử – dân bầu” theo ý Đảng, dân không cần nghĩ ngợi. Bầu bán xong, Đảng nắm lấy hết, bỏ tiền của Đảng ra nuôi tất, đương nhiên Đảng các tổ chức phải làm việc cho Đảng, phải tuyệt đối trung thành làm theo ý Đảng. Hoàn tòan không phải như một số người có mang tư tưởng “Dân chủ theo kiểu phương Tây” đem áp đặt cho chế độ XHCN, quan niệm rằng: TIỀN THUẾ LÀ CỦA DÂN, dân đóng thuế nuôi Quốc hội, Nhà nước của dân nên Quốc hội, Nhà nước phải bảo vệ dân như ở trong chế độ TƯ BẢN “Giẫy chết”. Xin đừng nhầm lẫn chết người như vậy mà nói sai, nói lẫn lộn, nói linh tinh, Đảng cho đi tù như chơi. Ai làm sai, nói sai ý Đảng sẽ bị xử lý kỷ luật. Nếu nói, suy nghĩ sai khác với ý Đảng, sẽ có bản án của Bộ chính trị ban xuống, giao cho quan tòa đọc cho nghe trước tòa án rồi đem tống giam, không cần tranh biện, không cần đến luật pháp luật, công lý, quốc thể, quốc tế gì hết, hoàn tòan giống như “Chiếu” Vua ban trong chế độ phong kiến.
    Cả đất nước trong chế độ XHCN là một nông trại, công xưởng, một trại tập trung lớn của Đảng. Mọi con dân bị tước đoạt quyền làm chủ bản thân, quyền làm chủ đất đai, họ được tiếp tục sống kiếp nô lệ mới trong “THIÊN ĐÀNG ” của Đảng. Muốn có làm việc, muốn làm gì, muốn xin chính quyền xác nhận một giấy tờ gì con dân phải làm đơn xin xỏ, nhờ cậy, chạy chọt, hối lộ mới được. Trong chế độ XHCN, muốn sống mọi người tìm cách ngoi lên bằng cách phục tùng, lấy lòng và tìm cách ca ngợi Đảng. Điển hình là một trí thức lớn XHCN, cha là học giả nổi tiếng, bị Đảng cố tình vu oan, giết hại mà vẫn hết lòng ca ngợi Đảng với những lời ca để đời, vắt ra từ con tim, khối óc: “Đảng đã cho ta sáng mắt, sáng lòng” “Đảng đã cho ta một mùa xuân …ngập tràn ánh sáng…”… . Không biết ở dưới suối vàng, người cha có nghe thấy những lời ca này không?. Nếu nghe được chắc ông phải thám phục cách dạy dỗ “Tài tình” của Đảng và “Đời đời biết ơn Đảng” lắm. Vì nếu không có Đảng là nguồn cảm hứng vô tận, nếu không có “Ánh sáng ngập tràn của Đảng” soi sáng tâm hồn, khối óc cho con ông thì con ông không thể nào trở thành một “Thiên tài sáng tác tụng ca” xuất sắc đến vậy. Bên cạnh niềm vui to lớn, tôi nghĩ chắc ông cũng có một nỗi lo lớn là: Nếu Triều đại Cộng sản sụp đổ, những “Tác phẩm đỉnh cao” của con ông hôm nay sẽ biến ngay thành “Rác phẩm”. Những “Rác phẩm” mà con ông đã sáng tạo trong cả cuộc đời là để hóa thánh cho Đảng, ca ngợi sự lừa dối, tiếp tay cho việc đưa dân tộc đến bờ vực của đau thương, mất mát, nghèo nàn lạc hậu và nguy cơ mất nước vào tay “Anh bạn vàng” Trung Cộng như hôm nay, hiển nhiên phải bỏ vào sọt rác. Sự nghiệp của những kẻ “Trí nô” là thế, chắc ông là người hiểu hơn ai hết.
    Chế độ XHCN là đất sống dành riêng cho cho những kẻ ngu dốt, hợm hĩnh, xu nịnh, gian giảo, nhiều âm mưu, lắm thủ đoạn. Kẻ thù của Đảng, của CNXH cũng là kẻ thù của bọn xu nịnh, bất tài, gian manh, độc tài tham nhũng là: VĂN MINH – TỰ DO – DÂN CHỦ. Chính vì vậy, ngay từ khi cướp được chính quyền, Đảng đã phát động “Cải cách ruộng đất”, “Cải tạo tư sản” với chủ trương được quán triệt: “Trí – Phú – Địa – Hào đào tận gốc, trốc tận rễ”, trong đó Trí thức là đối tượng, là kẻ thù số một phải tận diệt “Đào tận gốc, trốc tận rễ” theo kiểu “Tru di tam tộc” trong chế độ phong kiến đối với trọng tội phản bội Triều đình. Bởi trí thức là tầng lớp ưu tú trong xã hội, họ hiểu biết, có nhân cách, có chính kiến, hướng thiện là đối tượng nguy hiểm số một có thể làm bại lộ, gây ra nguy cơ cho việc thực hiện mưu đồ đen tối, lừa dân của Đảng. Tiếp theo là vụ Văn nhân Giai phẩm, một cuộc “Cải cách ruộng đất trên lĩnh vực Văn hóa – Tư tưởng”, đánh trực diện vào Trí thức tiêu biểu khi họ đòi hỏi quyền lợi chính đáng là quyền tự do ngôn luận. Việc làm của Đảng vừa để tiêu diệt, vừa để răn đe đội ngũ trí thức. Hàng loạt nhà trí thức hàng đầu CÓ CÔNG – CÓ TÂM – CÓ TẦM như: Nguyễn Mạnh Tường, Nguyễn Hữu Đang, Trần Đức Thảo, Dương Đức Hiền, Từ Phác, Đặng Đình Hưng, Trần Dần, Hoàng Cầm, Lê Đạt, Trương Tửu, Phùng Quán…đều bị vu oan, đưa ra cho lũ vô liêm sĩ đấu tố, hãm hại… rồi đem tống giam không cần xét xử. Tầng lớp trí thức còn lại bị chặn cổ họng, nắm lấy dạ dày bằng chính sách tem phiếu giao cho các nhân viên thương nghiệp, lương thực vô văn hóa ban phát cho mỗi tháng được từ 2 đến 5 lạng thịt nếu được Đảng cho phép ở trong biên chế. Đảng sẵn sàng chụp mũ tầng lớp trí thức tội phản động, tư tưởng tiểu tư sản, khủng bố tinh thần, đe dọa đến mạng sống, sinh mạng chính trị của họ bằng luật rừng, rồi “Trói” họ lại, biến thành họ thành công cụ của Đảng, bắt họ phải làm theo nhiệm vụ là: Sáng tác khẩu hiệu tung hô, ngợi ca, hóa thánh cho Đảng.
    Nhiều trí thức lớn người Việt ở trong và ngoài nước, theo tiếng gọi của Đảng đi theo cách mạng từ những đầu khó khăn, khi cách mạng thành công, họ lần lượt bị thanh trừng, bị vu oan hãm hại, bị vô hiệu hóa phải tìm đường thoát thân nếu không thì cũng bị “Trói chặt” hoặc bị gạt ra ngoài lề xã hội. Đại tướng Võ Nguyên Giáp một danh tướng trí thức, người làm nên một “Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, một Đại thần của chế độ XHCN, tuyệt đối trung thành với Đảng. Vậy mà, sau khi hoàn thành nhiệm vụ giành được trọn vẹn đất nước, Đảng đã gạt ra rìa và làm nhục bằng cách bố trí Đại tướng sang làm công tác SINH ĐẺ CÓ KẾ HOẠCH. Một việc làm mà theo cách nói của giáo sư Ngô Bảo Châu có thể nói: “Có cố tình làm mất thể diện quốc gia, chắc cũng khó mà có việc làm nào hơn việc làm này”.
    Những năm gần đây, tiếp tục kiên trì với con đường đã chọn, hàng loạt trí thức thực sự, có tâm có tầm, được đào tạo bài bản, họ là “Nguyên khí quốc gia” đã bị Đảng sách nhiễu bôi nhọ, vu oan, chà đạp, rồi tống giam không thương tiếc như: Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thị Công Nhân, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung… và gần đây là Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ với vụ án nổi tiếng “Hai bao cao su đã qua sử dụng” làm chấn động địa cầu. Sắp tới đây có lẽ đến lượt các trí thức lớn thực sự như: Nhà văn Nguyên Ngọc, Tiến sĩ Nguyễn Quang A, Giáo sư Huệ Chi, Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, Giáo sư Ngô Đức Thọ…Tất cả các trí thức trên chỉ có mỗi tội duy nhất là: YÊU NƯỚC – DÁM NÓI SỰ THẬT.
    Song song với việc tiệt diệt Trí thức chân chính, Đảng gấp rút mở các trường lớp bổ túc văn hóa, các lớp chuyên tu, tuyển chọn những thành phần “Vừa hồng, vừa chuyên” tuyệt đối nghe theo Đảng, không biết đến phải trái là gì. Gấp rút đào tạo họ mà thực chất là hợp thức hóa để trao cho họ một bằng cấp, một học vị, học hàm…Những bằng cấp, học vị, học hàm của Đảng trao vừa là phần thưởng về sự trung thành, về thành tích cống hiến cho Đảng, vừa là công cụ mà Đảng cần giao cho họ để họ trở thành “Hồng vệ binh” đắc lực bảo vệ Đảng. Trong thời gian ngắn Đảng đã xây dựng được một đội quân Trí thức XHCN hùng hậu, giáo sư, tiến sĩ nhan nhãn, bằng cấp giáo sư, tiến sĩ đủ kiểu búa xua. Đội ngũ trí thức XHXCN phần lớn là Trí nô làm theo ý Đảng, tầng lớp“Bán miệng nuôi …thân”. Nguyễn Khải, đệ nhất văn chương của nền văn học XHCN, người được vinh danh với giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật, cuối đời đã viết trong hồi ký “Đi tìm cái tôi đã mất” đã cay đắng thú nhận cuộc đời “Trí nô”, tôi tớ của mình đã tự nhận ra sự nghiệp văn chương mà ông để lại là “Mớ tạp nham”. Đúng là RÁC PHẨM.
    Chế độ XHCN là một chế độ đầy rẫy bất công và nghịch lý. Người đứng đầu, đại diện cho giai cấp vô sản khi đã nắm được mọi quyền lực và tài sản của quốc gia, của một cơ quan, công ty, xí nghiệp… thì tự coi là của mình, những người này có phải vô sản nữa không? Họ sẽ bảo vệ quyền lợi cho ai? Cho băng nhóm lợi ích hay dân? Họ nói với dân rằng: Họ là đầy tớ, là công bộc của dân. Trên thế giới từ cổ chí kim chưa hề có loại đầy tớ như trong chế độ XHCH là: Đầy tớ lại đứng trên đầu chủ, bóc lột chủ, tước hết mọi tài sản của chủ, tước đoạt quyền làm người của chủ. Đầy tớ nói: Nhà nước này là của dân, do dân, vì dân, dân biết, dân bàn, dân kiểm tra…nhưng trên thực tế thì dân muốn làm gì cũng phải viết đơn xin đầy tớ, phải “Đời đời biết ơn đầy tớ”. Thật là mỉa mai!. Đầy tớ còn luôn rao giảng: “Đấu tranh giữa các mặt đối lập là động lực thúc đẩy sự phát triển của xã hội”. Vậy mà, trong thực tế thì đầy tớ tìm mọi phương cách duy trì sự độc quyền cho đầy tớ trong mọi lĩnh vực, tiêu diệt đấu tranh, cạnh tranh, chống đa nguyên, đa đảng. Nhưng có lẽ nghịch lý nhất, bất công nhất trong XHCN là những kẻ vô văn hóa, ngu dốt, phá hoại, lừa lọc lại là những kẻ “Lãnh đạo”và bóc lột người tài, người giỏi. Những người tài như Bill Gates may mắn được sinh ra ở chế độ Tư bản giẫy chết mới được cả thế giới kính nể. Nếu không may cho ông, được sinh ra ở thiên đàng XHCH Việt Nam chẳng hạn, nếu không bị “Đào tận gốc, trốc tận rễ” thì cũng phải đi làm thuê cho lũ đầu đất Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng… để chúng nó dạy dỗ, bóc lột mà thôi.
    Cả chế độ XHCN vận hành theo cơ chế lừa dối, mọi người thi nhau lừa dối, nói dối. Báo cáo láo, thành tích dổm, sáng kiến kinh nghiệm dổm, đề tài khoa học đểu tuôn ra dào dạt, năm sau nhiều hơn năm trước. Họp hành, hội thảo, hội nghị…triền miên, ai nói phét giỏi, ai báo cáo láo hay sẽ được được thăng tiến, có thêm chức, thêm quyền. Khi có thêm chức thêm quyền lại ăn cướp, vơ vét được nhiều tiền bạc, đất đai, tài nguyên nhiều lại trở thành kẻ thành đạt được xã hội vinh danh. Một xã hội tôn vinh những kẻ ăn cướp, lừa lọc, bọn ăn cướp, để chúng ngồi trên đỉnh cao quyền lực, đứng lên diễn đàn rao giảng đạo lý, đạo đức, lòng nhân ái, lòng yêu nước thương dân… là một xã hội đảo lộn, đốn mạt, không dừng lại ở nghịch lý nữa.
    Những kẻ nắm quyền lực tối cao trong XHCN là ai? Là những kẻ thiến heo, hoạn lợn, công nhân trồng rừng, chích thuốc vớ vẩn, những kẻ lẻo mép trong các phong trào Đoàn, phong trào quần chúng… Chúng điều hành cả một đất nước theo ý chỉ độc đoán của chúng, bất chấp quy luật, bất chấp đạo lý, đi ngược với văn minh, hủy diệt nguồn lực, hủy diệt động lực phát triển xã hội, hủy diệt “Nguyên khí quốc gia”, xã hội đầy rẫy bất công, đầy rẫy nghịch lý. Bởi vậy, đi lên CNXH là đi xuống đói nghèo, lạc hậu là tất yếu.
    Hơn 66 năm, từ ngày Đảng cướp được chính quyền, Đảng đã bắt cả dân tộc phải đi theo con đường mà Đảng đã lựa chọn một cách quyết liệt, mà thực chất là đi theo sự dẫn dắt, bảo trợ có động cơ của Nga – Tàu. Với sự lựa chọn của Đảng đã biến nước ta thành chiến trường, nơi diễn ra cuộc đụng đầu thảm khốc nhất trong lịch sử giữa 2 phe CNXH và CNTB. Đất nước, nhân dân ta phải trải qua những hy sinh vô cùng to lớn về người, về của. Sau chiến tranh đất nước đắm chìm trong sự trả thù, xua đuổi, cướp bóc, tàn phá, gia đình ly tán, nghèo đói, lạc hậu. Trách nhiệm này thuộc về Đảng cộng sản, đứng đầu là những tên cộng sản cầm đầu đã ôm chân Trung cộng, rước Trung cộng về giầy xéo đất tổ.
    Chế độ XHCN ẢO là gì? Tại sao lại phải có chế độ XHCN ẢO?.
    Để che đậy bản chất phong kiến độc tài của chế độ XHCN THẬT, những tên bạo chúa đàn anh như Lenin, Staline, Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành và những tên bạo chúa đàn em ở các nước XHCN đã giả danh “CỘNG SẢN”, lấy mô hình của phương thức sản xuất Cộng Sản, một phương thức sản xuất có trình độ phát triển cao hơn, ưu việt hơn phương thức sản xuất TƯ BẢN trong học thuyết của Các Mác, do Mác tưởng tượng ra, rồi thêm bớt, nhào nặn, tô vẽ làm nên tấm phông màn thật đẹp đem trùm lên chế độ XHCN THẬT để lừa bịp dân, lừa bịp nhân loại. Trên thực tế chúng ra sức xây dựng chế độ phong kiến kiểu mới bằng mọi giá, nhưng khi tuyên truyền, quảng cáo chúng trưng ra XHCN ẢO để khoe khoang, bịp bợm, lấp liếm. Vì vậy, người ta đã đúc kết rằng: “Cộng sản nói một đằng làm một nẻo” hoặc nói như Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu: “ Đừng tin cộng sản nói, hãy xem cộng sản làm”. Nói một cách nôm na, dân dã thì chế độ XHCN là chế độ: “Treo đầu dê, bán thịt chó”.
    Như vậy, những kẻ tự xưng là Cộng sản thực chất là những tên Bạo chúa độc tài, khát máu, khát quyền lực, chúng là những tên CỘNG SẢN GIẢ DANH, chúng đã dùng học thuyết của Mác làm bình phong cho việc xây dựng chế độ phong kiến độc tài, để chúng ngồi lên Ngai vàng nắm quyền cai trị đất nước, cùng nhau ăn cướp chia phần. Nhà nước mà chúng dựng lên là nhà nước của những tên bạo chúa và đám lưu manh, cùng hội cùng thuyền. Với bản chất lưu manh, hung hãn lọc lừa, với đầu óc độc tài ngông cuồng, ích kỷ, với bản năng cầm thú, với chủ thuyết “BẠO LỰC – SÚNG ĐẠN ĐẺ RA CHÍNH QUYỀN – ĐÀO TẬN GỐC TRỐC TẬN RỄ KẾT HỢP VỚI SỰ XẢO TRÁ”, những tên THỦ LĨNH CỘNG SẢN GIẢ DANH chưa bao giờ có ý định và cũng không bao giờ có khả năng để xây dựng được một chế độ Cộng sản như trong học thuyết của Các Mác. Học thuyết khoa học của Mác đã bị những tên bạo chúa và đám lưu manh ăn cắp, cắt xén, tô vẽ lợi dụng. Chính Mác cũng là người vô tình phải mang tiếng oan với nhân loại vì bị bọn CỘNG SẢN GIẢ DANH nói: Làm theo học thuyết của Mác, đã dẫn nhân loại đến thảm họa đau thương, mất mát trong mấy chục năm qua.
    Theo quy luật phát triển, chế độ phong kiến cũ, phong kiến mới, chế độ độc tài đều là những chế độ đầy rẫy bất công, thua xa chế độ Tư Bản về năng suất lao động, về lực lượng sản xuất, về tính ưu việt của quan hệ sản xuất, về quyền con người… chắc chắn phải tự sụp đổ như các nước Đông Âu, hoặc sẽ bị nhân dân và nhân loại tiến bộ trên thế giới lật đổ như ở các nước Trung Đông, Bắc Phi gần đây. Các nước Cộng sản giả danh còn lại như Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn, Cu Ba cũng không ngoài quy luật tất yếu đó.
    Mục tiêu chung mang tính phổ quát của nhân loại trong thời đại toàn cầu hóa ngày nay là: “Nhân quyền – Dân chủ – Văn minh”. Mục tiêu chung đó không còn là vấn đề riêng của một quốc gia độc lập nào. Chỉ có bọn độc tài, mới tự coi đất nước là của chúng, của băng Đảng của chúng, con dân là tài sản của chúng. Chúng tự cho chúng có quyền định đoạt, ban phát cuộc sống cho dân, muốn hành xử với dân kiểu nào cũng được, bất chấp đạo lý, bất chấp pháp luật do chúng đề ra, bất chấp luật pháp Quốc tế mà chúng hăng hái ký kết, cam kết. Bởi vậy, chúng tuyên bố không ai có quyền can thiệp vào công việc nội bộ độc tài, độc đoán trong đất nước của chúng cướp được. Một chế độ có những biểu hiện trên là một chế độ độc tài, hiển nhiên sẽ bị tiêu diệt khỏi đời sống nhân loại. Đó là một tất yếu.

  2. Ấm Ức
    23/10/2011 lúc 17:22 | #8

    Anh Châu nói đúng không cần chỉnh nữa-Nhưng anh Châu tụng ca Ông Sang quá khiến ông ấy “đột tử” thì phải giải thích làm sao đây.

    • 23/10/2011 lúc 17:38 | #9

      Ùa hé, ĐCS mà…đột tử là chuyện bình thường, ngộ độc, xe đụng, đau tim v.v..

    • quocquoc
      23/10/2011 lúc 21:07 | #10

      3 triệu đảng viên này cùng một nhóm lợi ích đấy anh Châu, ý tưởng của anh lại không tưởng rồi

  3. TÁM XE ÔM
    23/10/2011 lúc 17:51 | #11

    Dear A Châu
    E biết những gì A Châu đã viết về KT thì hiện nó đã và đang diễn ra giống như kịch bản mà A Châu đã dự đoán. E vẫn tin là A Châu ko bao giờ nói láo vì lý do là anh đang nói cho quyền lợi của 90 triệu dân VN.
    E chỉ mong 1 điều ở hoàn cảnh KTVN hiện tại nếu như ông TTS hay có thêm ai đó trong BCT vì quyền lợi của 90 triệu dân mà đặt lợi ích dân tộc lên trên hết kết hợp cùng với chuyên gia KT CXN để chuẩn bị vượt qua suy thoái thì hay biết bao. Chứ em thấy viễn cảnh KT như thế này thì khả năng thiếu ăn của công nhân lao động là rất gần. Mong rằng ông TTS sẽ làm những gì như A nói. Em nghĩ chắc cũng chỉ là hi vọng thôi
    Chúc A sức khỏe .
    Chào Thân Ái
    TXO

    • 23/10/2011 lúc 19:14 | #12

      Chào bạn TXO,
      Biết là hy vọng, mình phải nêu lên nếu 3 triệu đảng viên thật sự quan tâm thì họ sẽ áp lực BCHTW 200 người họp và quyết định,
      Thank you bạn,
      Thân ái,
      Chau Xuan Nguyen

  4. 23/10/2011 lúc 18:23 | #13

    Neu Tu Sang hieu, noi va lam DUOC nhu anh Chau Xuan Nguyen thi toi cung xe ve VN de lam tai xe khong luong cho anh CXN. Xe lien lac voi anh khi co ket qua nay.

  5. Hoa Thanh Quế
    23/10/2011 lúc 18:44 | #15

    Anh Châu ơi. Anh xem có ai cố vấn cho TTS giải quyết được vấn đề mấu chốt bây giờ là làm sao để tất cả 3 triệu ĐV đều cùng quyết định 4 điều như anh đã nêu;

    1. Cho 3 Dũng về hưu, đem Trương Tấn Sang lên với ekip mới (TTS đang tuyền 15 người trong đó có tôi) Hải ngoại và quốc nội

    2. Cho TTS nhiệm kỳ 4 năm

    3. Thả hết Tù nhân lương tâm, tự do báo chí,.tam quyền phân lập, bãi bỏ điều 4 hiến pháp

    4. Tổng tuyển cử sau 4 năm

    • 23/10/2011 lúc 19:15 | #16

      Chào bạn HTQ,
      Mình phải nêu lên nếu 3 triệu đảng viên thật sự quan tâm thì họ sẽ áp lực BCHTW 200 người họp và quyết định,
      Thank you bạn,
      Thân ái,
      Chau Xuan Nguyen

  6. VTV
    23/10/2011 lúc 18:54 | #17

    Hoan hô !
    Điều số 1 là phải tống cổ thằng ngu Dũng về vườn. Thằng này chỉ ăn và phá hoại và giết người.
    Nếu kéo dài sự điều hành của thằng ngu Dũng thảm hoạ cho kinh tế chính trị của đất nước là không thể tránh khỏi. Và lúc đó sẽ không còn các điều kiện trên để thương thuyết.

    Khi biến động xã hội xảy ra không ai có thể lường trước các thảm cảnh và cảnh của Gaddafi sẽ diễn ra trên đường phố VN

  7. Thanh
    23/10/2011 lúc 19:27 | #19

    Sự suy sụp về kinh tế và tài chính của Việt Nam là điều khó tránh khỏi và xét cho cùng cũng là do hệ thống chính trị ngày càng kém cỏi và yết ớt của Việt Nam.

    Việc cải cách kinh tế tài chính, dù có được thực hiện cũng sẽ không thành công nếu không thực hiện cải cách toàn diện hệ thống chính trị hiện thời của Việt Nam.

    ĐCS đã giữ thế độc quyền quá lâu và hoàn toàn không có đối thủ cạnh tranh. Theo qui luật cạnh tranh sinh tồn của Darwin:”Vạn vật nếu không có cạnh tranh sinh tồn thì sẽ yếu dần và mất đi”, ĐCS thiết nghĩ cũng không phải là ngoại lệ.

    Để cải cách chính trị, cần thực hiện hai mục tiêu cơ bản:

    1. Tạo tính cạnh tranh cho ĐCS để lớn mạnh và phát triển, tạo ra nhân tài trong ĐCS đủ năng lực để đảm nhận vai trò “Tổng công trình sư” cho công cuộc phát triển của VN.

    Để tạo được tính cạnh tranh, cách hiệu quả nhất hiện thời là ĐCS nên tách làm hai đảng hoạt động độc lập, có điều lệ riêng và được hiến pháp và luật pháp VN công nhận.

    Một đảng cũng là người của Đảng mà hai đảng cũng là người của Đảng, nên việc tách ra làm hai sẽ không làm ảnh hưởng đến quyền lợi chính trị của Đảng, và cũng không có TLTĐ nào xen vào được, và chung qui điều này chỉ có lợi chứ không có hại.

    Hai đảng được tách ra phải hoạt động thực sự độc lập với nhau, và để bảo đảm việc này, cần có một bên thứ ba giám sát và định đoạt, đó là người dân, thông qua lá phiếu của mỗi người trong một thể chế thực sự dân chủ.

    2. Tạo một thể chế chính trị thực sự dân chủ, theo đó người dân thực sự có quyền quyết định về các vấn đề quan trọng của quốc gia chẳng hạn như đảng phái nào sẽ nắm quyền, ai sẽ là lãnh đạo quốc gia,… thông qua bầu cử, trưng cầu dân ý, v.v…

    Thể chế dân chủ tạo tạo ra sức mạnh tổng lực cho một quốc gia, không quốc gia nào có thể phát triển tốt nếu người dân không dám suy nghĩ, không dám nói và làm gì cũng sợ sệt. Hãy để mọi người được mạnh dạn ý tưởng vì ý tưởng tạo ra công ăn việc làm cho nhiều người.

    Hai mục tiêu trên là cực kỳ quan trọng mà việc thiếu một trong hai sẽ dẫn đến thất bại trong cải cách chính trị.

    Bài viết này chỉ là một ý tưởng cho mục đích tìm giải pháp dung hòa cho tình hình hiện thời, và sâu xa hơn, cho mục đích một nước VN hùng mạnh mà không phải lệ thuộc vào bất kỳ ai.

    • cutin
      24/10/2011 lúc 00:29 | #20

      “Một đảng cũng là người của Đảng mà hai đảng cũng là người của Đảng”
      “Hai đảng được tách ra phải hoạt động thực sự độc lập với nhau”
      2 đảng cũng là người của đảng vậy tách ra làm gì cho mệt, mị dân à?
      2 đảng tách ra độc lập với nhau thôi à? có đối lập không? nếu đã đối lập thì lại lệch khỏi khái niệm người trong đảng cho nên 2 câu này không thể đi chung. còn nếu không đối lập thì tách ra làm gì cho mệt, mị dân à?
      “không ảnh hưởng đến quyền lợi chính trị của đảng” nghe như còn đảng nào ở trên nữa thì phải? vậy tách ra làm gì…..
      tôi phản đối tách đảng làm 2 vì
      1. trong 3 trẹo đảng viên hiện nay có bao nhiêu người có tài, đức thực sự khi mà lý tưởng vào đảng hiện nay đa phần là vì tiền tài danh vọng, bất chấp bản thân vô tài vô đức.
      2. tại sao chỉ tách làm 2? tại sao không cho những đảng khác hoạt động? vậy Hiến pháp để trưng à?
      nói tóm lại ý tưởng này sẽ không bao giờ được thực hiện vì đảng bây giờ nhiều sâu quá rồi. không thể trông mong gì vào cái đảng này nữa.

  8. Nguyễn Trần Cường
    23/10/2011 lúc 19:47 | #21

    A Châu nói cứ như a Châu là thượng đế. Vậy mong các vị lãnh đạo TƯ rước a Châu về nước để cứu dân tộc

    • 23/10/2011 lúc 19:52 | #22

      Chỉ chờ thành Gadaffy thôi,
      Thân ái,
      Chau Xuan Nguyen

    • 23/10/2011 lúc 22:07 | #23

      mùi gì thum thũm vậy?

    • bão Thái
      24/10/2011 lúc 09:26 | #24

      Không dể rước người tài vì sao ? Vì người tài họ không chịu cho bon ngu dốt sai khién. Trái lại bon ngu dốt sợ người tài đè đầu cởi cổ và suýt về chăn trâu . Cái đó chính là trở ngại. Viẹc này không phải là THƯỢNG ĐẾ gì tất mà là trình độ , kiến thức + kinh nghiệm và được tôi luyện từ thiếu thời.

  9. The Harbourg Bridge
    23/10/2011 lúc 20:11 | #25

    Hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Châu Xuân Nguyễn mà không thêm ý kiến gì. Chúc CXN ngày càng thông minh.

  10. Lưu Linh
    23/10/2011 lúc 21:29 | #27

    Tớ bị lão Châu triệt đã lâu không cho lên tiếng, nhưng tớ khẳng định chắc chắn lão này bị thần kinh hoang tưởng.

    • 23/10/2011 lúc 22:52 | #28

      @Lưu Linh,
      Có vài ngàn lượt xem mà chỉ một mình bạn phát biểu tôi là vĩ cuồng và hàng trăm comment ủng hộ. Vậy bạn là tâm thần hay tôi là vĩ cuồng vậy bạn !???
      CXN

      • Lưu Linh
        24/10/2011 lúc 19:42 | #29

        Anh nên nghiên cứu kỹ người ủng hộ anh trong trang này là những đối tượng nào. Tôi thử phán :30% là những anh tàn dư của của chế độ VNCH 10% là những anh bất mãn. Số còn lại người ta tin tưởng chế độ này. Dù chế độ này có phải biến thiên để làm lại từ đầu

      • 24/10/2011 lúc 19:55 | #30

        Tôi nghĩ bất mãn nhiều lắm, tôi ko nghĩ hải ngoại nhiều, tôi nghĩ Hà Nội nhiều, miền Nam và trung cộng lại ko bằng.
        Tôi nghĩ bất mãn chế độ ở Hà Nội nhiều lắm, cũng bằng số “tàn dư” VNCH ở miền Nam và Trung chứ ko ít đâu.
        Tôi nghĩ NV hải ngoại không vào trang này nhiều, họ vào dân làm báo nhiều vì dlb chống cộng rõ nét hơn (LL và NTC bị tấn công dồn dập bên kia mới qua bên đây mà, đúng hay ko ???

        Thân ái,
        Chau Xuan Nguyen

    • TÁM XE ÔM
      25/10/2011 lúc 01:07 | #31

      Lưu linh ơi là lưu linh. Tui lạy ông đó Lưu Linh mà tôi lạy bằng cái mông của tui chổng vào mặt ông đấy.
      Để tôi chứng minh cho ông trang này đa số độc giả là ai nhé:
      Đây là một cuộc chất vấn giữa CAM với 1 người thích đọc trang TTHN. CAM hỏi ? và người thích đọc trang TTHN trả lời.
      – Hỏi: A CXN viết về cái gì?
      – Trả lời: Về Kinh Tế
      – Hỏi : KT quốc gia nào?
      – Trả lời : Về VN
      – Hỏi : Ai đọc?
      – Trả lời: 99,99% là người việt
      – Hỏi: Người Việt HN hay trong nước?
      – Trả lời: Đa số là người việt trong nước , vì người việt trong nước đang thấy chuẩn bị thiếu ăn
      – Hỏi : Ô CXN dự đoán các số liệu gì?
      – Trả lời: về lạm phát, suy thoái , ông Châu còn khuyên mọi người nên mua vàng 9999 lúc đó vàng chỉ có 3.650.000/ 1 lượng thôi ạ. Nhưng mà e nói thiệt nếu lúc đó em giàu có như thủ tướng NTD em mua vàng thì hôm nay em trúng đậm lắm ạ

      – Hỏi: A CXN viết bài ( phân tích và dự đoán KT) dựa vào số liệu và nguồn nào?
      -Trả lời: Dựa vào số liệu của các báo lề phải của CPVN và DCSVN
      -Hỏi; Vậy những bài ông CXN dự báo về KTVN đúng được bao nhiêu %?
      -Trả lời: dạ thưa CAM , ổng dự đoán đúng tới 99,99%. em thấy giống Gold 9999. he he
      -Hỏi: Vậy tầng lớp nhân dân ( Thành phần quần chúng ) nào đọc?
      – Trả lời: Theo suy luận của tôi đa số là nhân viên văn phòng, cử nhân, kỹ sư, chủ tiệm vàng, giới chơi chứng khoán, BĐS… Vì ông CXN viết về dự đoán KTVn nên những người phải có chút trình độ và những người quan tâm đến tài sản vốn liếng..mới thích đọc ạ. còn dân chạy xe ôm làm công nhân như tụi em chắc ít lắm Cam ạ. Vì theo em thì đọc cũng hơi khó hiểu ạ.
      …………….
      ……………v.v…..
      Cu Lưu Linh ơi còn nữa nhưng mà buồn ngủ quá để mai tôi kể tiếp cho nhé he…he… Nhưng cho hỏi nhỏ cái này cái. Nếu Lưu Linh là CAM chắc học ko tới cái ĐỈNH CAO TRÍ HUỆ LOÀI ĐỘNG VẬT HOANG DÃ hay sao? Mà hỏi gì mà ngu thế, Vậy mà cũng đòi đi phá phách … Ngu hết biết. Lưu Linh nên theo Tám chạy xe ôm đi cho đỡ tốn tiền thuế của 90 triệu dân VN nhé. Nếu Lưu Linh ko phải là CAM thì cho Tám Xe Ôm xin lổi nhé.
      BiBi

  11. Cha nguyễn trần truồng
    23/10/2011 lúc 21:32 | #32

    Riêng mình thì mong sao cho tụi nó phá hoại xã hội này xuống đáy vực,lúc đó dân nổi dậy chắc chắn sẽ có cảnh đổ máu và cần đổ máu cách mạng mới thành công,(gương LiBi),sau cùng truy lùng những thằng ác ôn mang chúng ra tòa án quốc tế xét xử tội hại dân hại nước,.lấy lại tiền chúng cướp của dân xây lại nền KTVN ,và chúng ta chờ 1 đóm lửa bùng lên.,
    hy vọng trang TTHN được dân biết đến càng nhiều càng tốt.

  12. thái
    23/10/2011 lúc 21:58 | #33

    Nếu anh về mà lập chính phủ mới hay tham gia vào chính phủ mới em nguyện mang hết tài lực của mình ủng hộ chính phủ của anh.

  13. chutusg
    23/10/2011 lúc 23:23 | #34

    A ha…! Nay hồn Lưu Linh vất vưởng ở đây làm gì thế? Sự nó đã thế,chấp nhận mẹ nó đi cho rồi.
    Bị triệt vì cho dù không chửi thề,mất dạy…nhưng cứ tung hê cái “định hướng XHCN”,cứ cố ý cái này xọ cái kia,làm cho đúng sai nó lẫn lộn để dễ bề tung tác,y như bản chất hiện tại của chế độ. Cứ nhìn thực tế,lấy gạch gõ vào đầu cho nó…vỡ ra nhá!

  14. BL
    24/10/2011 lúc 07:23 | #35

    Muốn hạn chế đổ máu của người dân, chúng ta phải tận dụng mọi cơ hội, mọi giải pháp trung gian, có tiến trình và mục tiêu chuyển đổi từng bước …có thể chúng ta chưa thể yêu cầu cả gói cấp thời mà thực hiện thoả thuận từng bước…..có lộ trình.

    Mục tiêu số một hiện nay là phải phế truất bằng được quyền lực của Nguyễn Tấn Dũng.
    Đây là thằng lưu manh cực kỳ gian tham ngu dốt và bạo ngược gây rất nhiều tội ác với nhân dân Việt nam…

    Cần phải thủ tiêu ngay mọi quyền lực của 3D.

  15. CâyTre
    24/10/2011 lúc 08:45 | #36

    Trên phương diện của một chính phủ lãnh đạo thì Kinh Tế là then chốt cho đất nước đi lên,phát triển ngoài ra kết hợp với nhiều nguồn Nhân Lực,tài Nguyên…Không cần cái Đảng nào cả Dân Chủ cũng được,Công Hòa cũng được miễn sao tuân thủ đúng Quy Tắc Phối Hợp trên mọi phương diện,điều kiện thì OK…?Do đó Kinh Tế-Văn Hóa-Chính Trị & Quân Sự được xem là Cốt Lõi của một Dân Tộc.Nhìn lại VN thì thấy rõ 4 yếu tố trên quả là TỒI-TỆ…!!Và Bốn Điểm(4) Anh Châu nêu ra với 4 Sang là rất phù hợp với quan điểm của Dân Tộc Việt Nam hiện nay….?Mong sẽ có chiều hướng này ở tương lai….!Và Tôi ủng hộ Anh cả 2 tay,2 chân luôn….Nếu cần nằm xuống yên nghỉ!!Saigon,24/10/2011-8h40′.

  16. bão Thái
    24/10/2011 lúc 09:19 | #37

    Anh Châu: Các ngân hàng thương mại cùng bán cổ phần để tăng vốn. Đặc biệt trong tháng 10 ngân hàng VIETCOMBANK cũng bán cổ phàn cho Nhật. Đúng như những bài viét của anh …Hảy cổ phàn hóa.

  17. Thảo dân VN
    24/10/2011 lúc 09:24 | #38

    Gửi anh CXN!
    Về tình hình kinh tế VN hiện thì như anh đã phân tích. Anh có thể đưa ra viễn cảnh tương lai của VN nếu như nền kinh tế này bị sụp đổ?
    Khi ấy, biết đâu nó lại bắt đầu 1 kỷ nguyên mới của xã hội dân chủ mà không còn chế độ CS nắm quyền nữa (giống như Libya chẳng hạn)? Hay là bắt đầu 1 kỷ nguyên bắc thuộc thật sự? (vì khi ấy TQ sẽ bỏ tiền ra cứu 3D để biến VN thành chư hầu của TQ).
    Rất mong anh có phân tích về vấn đề này!

  18. Dr. Tèo
    24/10/2011 lúc 13:23 | #39

    Cái viễn cảnh HẬU CS sẽ đến sớm hay muộn tuỳ thuộc vào chúng ta làm gì để góp phần làm nên kỳ tích nhưng trước mắt là làm sao sống và sống như thế nào để không bị mất cơ hội nhìn thấy ánh sáng hậu cs mới đáng quan tâm.
    4 cho đến 7 năm sống cùng loạn lạc đó là vấn đề.

  19. Trinh Phuong
    24/10/2011 lúc 22:32 | #40

    Trích “50 ngàn doanh nghiệp đã phá sản, đó là gần 10% của 600,000 doanh nghiệp từ Bắc vô Nam. Tốc độ phá sản ngay khi tôi đang đánh bài này cũng là ít nhất 2000/tuần. Làm sao cho tới cuối 2012 sản xuất tăng thêm 6% khi tổng số doanh nghiệp đến cuối 2012 sẽ còn 60% của 600,000 doanh nghiệp tức là còn 360.000 doanh nghiệp”.
    Thật là ngốc, tỷ lệ phá sản cứ cho là như thế đi, còn thành lập mới thì sao? Những doanh nghiệp còn lại thì phát triển ra sao? Phải biết dự đoán chứ! Tính kinh tế tầm vĩ mô mà như làm bài toán lớp 2, lớp 3: 600.000 DN*60%=360.000. Vậy mà đòi khuyên người này, người kia. Ngu và tự phụ như Châu Xuân Nguyễn, ai nghe theo thì cũng sẽ bị phá sản như hồi y ta về Việt Nam kinh doanh, thất bại rồi chuồn trở lại Úc thôi. Cảnh báo! Cảnh báo!!!

    • Dân Thanh Hóa
      24/10/2011 lúc 23:33 | #41

      @ Trinh Phuong – Có 10 thằng chết 4, còn 6 thằng ngắc ngoải, cầm cự vay lãi sống qua ngày, lãi xuất ngân hàng 22% năm, chỉ có buôn lậu mới có lãi, chứ sản xuất gì mà ra được lợi nhuận khi tất cả mọi thứ đều phải tăng, thằng nào thành lập mới chỉ là Cty để mua bán hóa đơn, trốn lậu thuế…Hiểu chửa?

    • 25/10/2011 lúc 05:33 | #42

      Có bao nhiêu doanh nghiệp thành lập mới trong thời gian suy thoái này ???
      Doanh nghiệp tôi bị công an đánh sập vì tôi chống cộng chứ ko phải thất bại,
      CXN

  20. Trinh Phuong
    24/10/2011 lúc 22:35 | #43

    Giá cứ hô hào chống CS thì may ra còn có ít người theo, ngu như thế mà bày đặt viết bài về kinh tế của cả một quốc gia. Thật là tai họa lớn cho quốc gia này, nếu nghe theo Châu Xuân Nguyễn.

    • 25/10/2011 lúc 05:29 | #44

      Bạn ko có luận điệu nào để phản biện àh ??? Chỉ chửi đổng thôi, vậy bạn cũng quá cực đoan đấy, trong khi hàng chục ng cám ơn những bài viết của tôi trên diễn đàn này. Bạn ko thích những bài viết này mà ko có phản biện, chỉ chửi thì tôi sẽ cấm cửa bạn,
      CXN

  21. KENT
    24/10/2011 lúc 23:06 | #45

    Bác Trinh phương thử kể tên doanh nghiệp nào mới thành lập hiện giờ mà làm ăn có lãi ngay cho em biết với,cám ơn bác.

  22. KENT
    24/10/2011 lúc 23:18 | #46

    @Bác Trinh Phương tham khảo bài mới tinh này nhé.Hệ thống ngân hàng như thế này thì các doanh nghiệp sống ra sao?
    Ngân hàng Việt đã lún sâu vào khó khăn

    Xem tin gốc

    VEF – 17 giờ trước 9497 lượt xem 8 tin đăng lại

    (VEF.VN) – Yếu kém về quản trị cũng như thực thi chưa nghiêm việc đánh giá, phòng ngừa rủi ro đã đẩy hệ thống ngân hàng lún sâu vào khó khăn khi có các biến động vĩ mô mang lại – TS. Phan Minh Ngọc, Phó giám đốc nghiên cứu DN của Ngân hàng Sumitomo Mitsui chi nhánh Singapore, phân tích.
    Facebook Twitter 0 bình chọn Viết bình luận Lưu bài này

    Vấn đề tái cấu trúc hệ thống ngân hàng lại một lần nữa được đặt ra gần đây với sức nóng ngày càng tăng theo hiện trạng xấu đi của nền kinh tế. Có điều, dường như người ta nhìn nhận nguyên nhân gây ra bất ổn hiện nay trong hệ thống ngân hàng là những nguyên nhân có tính ngắn hạn, mới xảy ra gần đây, và quan trọng hơn, nằm ở phía ngân hàng thương mại chứ Ngân hàng Nhà nước (NHNN) nói riêng và Chính phủ nói chung không có liên quan gì mấy. Việc tái cấu trúc ngân hàng xem ra cũng chưa được hiểu đúng, đầy đủ, đôi khi được đơn giản hóa tối đa thành chuyện NHNN tìm các ngân hàng nào nhỏ, có vẻ bí thanh khoản để tái cấp vốn (mua lại), biến thành sở hữu nhà nước và đặt dưới sự kiểm soát chặt chẽ của NHNN, hoặc buộc các ngân hàng này sát nhập vào những ngân hàng lớn hơn, có vẻ “ổn” hơn, và tiến trình này chỉ cần ngày một ngày hai là kết thúc.

    Bài viết bàn về tái cấu trúc hệ thống ngân hàng Việt Nam sẽ bắt đầu với việc phân tích những nguyên nhân gây ra thực trạng bất ổn của hệ thống ngân hàng, có những nguyên nhân dài hạn bên cạnh những nguyên nhân ngắn hạn, có nguyên nhân từ phía NHNN nói riêng và Chính phủ nói chung, đồng thời cũng có nguyên nhân từ phía các ngân hàng thương mại.

    Phần tiếp theo, bài viết sẽ nêu một số công việc cụ thể phải làm khi tiến hành tái cấu trúc hệ thống ngân hàng với giả thiết rằng hiện tại hệ thống ngân hàng đã lâm vào tình trạng sắp đổ vỡ mang tính hệ thống, chủ yếu nhìn từ góc độ thể chế và pháp lý, trong đó có những việc phải làm ngay, trong ngắn hạn, và có những việc phải thực hiện trong cả một quá trình lâu dài hơn.

    Lưu ý rằng, do đăng tải trên tờ báo phổ thông nên bài viết sẽ ở dưới dạng cố gắng giản lược hóa, không có nhiều số liệu minh họa, và cũng không hoàn toàn đầy đủ, tổng quát, chỉ nêu ra một số ý chính mà tác giả thấy cần đưa ra thảo luận.

    Có 3 tập hợp yếu tố dẫn đến sự hình thành và tích tụ các rủi ro gây đổ vỡ mang tính hệ thống cho hệ thống ngân hàng.

    Bùng nổ về số lượng, “quên” chất lượng

    Thứ nhất, đó là sự mở rộng nhanh chóng của hệ thống ngân hàng trong những năm gần đây, nhưng không đi kèm với sự tăng cường và hoàn thiện công tác quản lý và phòng ngừa rủi ro, quản trị ngân hàng, cũng như công tác thanh tra giám sát của NHNN.

    Có 3 tập hợp yếu tố dẫn đến sự hình thành và tích tụ các rủi ro gây đổ vỡ mang tính hệ thống cho hệ thống ngân hàng.

    Ở Việt Nam, chỉ trong vòng mấy năm gần đây đã chứng kiến sự bùng nổ của hệ thống ngân hàng với sự tăng mạnh về con số ngân hàng và chi nhánh được thành lập cũng như về tốc độ tăng trưởng tín dụng bắt nguồn từ tăng trưởng cao của cung tiền là hậu quả của chính sách tiền tệ nới lỏng. Đến lượt mình, gia tăng tăng trưởng tín dụng lại dẫn đến tăng trưởng kinh tế nóng và tăng áp lực lạm phát. Điều đáng nói là sự mở rộng nhanh chóng của hệ thống ngân hàng không đồng hành với sự cải thiện đáng kể trong công tác phòng ngừa rủi ro (như không áp dụng các chuẩn mực quốc tế về phân loại vốn vay, trích lập dự phòng, và công bố thông tin) cũng như việc giám sát, thanh tra và xử phạt của NHNN, lại còn bị tác động bởi nạn tham nhũng, can thiệp bởi chính quyền và các nhóm lợi ích. Công tác quản trị yếu kém ngoài lý do xem nhẹ tầm quan trong của nó trước áp lực mở rộng về lượng còn do bởi việc không có hoặc không hoạt động hiệu quả của các cơ quan thanh tra, giám sát của NHNN cũng như của các tổ chức xếp hạng rủi ro tín dụng.

    Tệ hại hơn, nhiều ngân hàng được thành lập bởi các tập đoàn kinh tế hay một nhóm lợi ích – mà nòng cốt là một số cá nhân tư bản với mục đích là cung cấp vốn cho nội bộ tập đoàn đó, nhóm lợi ích đó – mà vì thế chất lượng các khoản cho vay, cũng như hạn mức cho vay, không bao giờ là điều đáng quan tâm.

    Thêm nữa, khi thị trường chứng khoán và nhà đất có dấu hiệu tăng trưởng mạnh, các ngân hàng thi nhau đổ vốn vào đó, tự mình đặt vào vị trí chịu cả rủi ro tín dụng lẫn rủi ro thị trường và do đó rất dễ tổn thương nặng bởi sự lên xuống của giá cả ở hai thị trường đầy rủi ro này.

    Sự tăng trưởng quá nhanh của hệ thống ngân hàng về lượng nhưng không đi kèm với sự tăng trưởng tương ứng về chất, trong đó có nguồn nhân lực ngân hàng, với nạn thiếu hụt nhân sự lành nghề đánh giá được mức độ rủi ro là một trong những nguyên nhân đẩy hệ thống ngân hàng Việt Nam vào tình thế khó khăn như hiện nay.

    Nhân đây, cũng cần nói thêm đôi điều về luồng ý kiến quy kết nguyên nhân gây ra rủi ro đỗ vỡ cho hệ thống ngân hàng Việt Nam là từ chủ trương cho thành lập mới một loạt ngân hàng, nhất là các ngân hàng được nâng cấp từ nông thôn lên thành thị.

    Ông Lê Đức Thúy, nguyên Thống đốc NHNN và là tác giả của chủ trương đó chỉ biện hộ một cách yếu ớt tại sao lại làm như vậy (1) mà không thể phản biện được rằng về bản chất chủ trương này chẳng có gì sai trái (thậm chí là ngược lại vì làm tăng tính cạnh tranh và nhờ đó tăng cường hiệu quả hoạt động của các ngân hàng) NẾU song song với sự ra đời của hàng loạt ngân hàng mới, các điều kiện cần cho nó, ví dụ như chuyện đào tạo nhân lực và tăng cường công tác quản lý, phòng ngừa rủi ro theo chuẩn mực quốc tế ..v.v… cũng được thỏa mãn.

    Bất cân đối cơ cấu và rủi ro đạo đức

    Tập hợp yếu tố thứ hai làm tăng tính dễ tổn thương của hệ thống ngân hàng Việt Nam là sự bất cân đối về thị phần cũng như sở hữu chi phối, rủi ro đạo đức, và thiếu vắng cơ chế khuyến khích thực thi các biện pháp quản trị đúng đắn.

    Mặc dù số lượng ngân hàng đã tăng lên nhanh chóng gần đây, có thể nói hệ thống ngân hàng Việt Nam vẫn bị chi phối bởi một số “ông lớn” ngân hàng thương mại nhà nước vốn chiếm thị phần đa số trong thị trường ngân hàng. Tuy nhiên, sự tập trung quá mức này cũng sẽ chẳng có gì đáng nói nếu đi kèm với nó là động lực khuyến khích các hoạt động đúng đắn. Sự bất đối xứng còn hiện diện ngay trong cơ cấu sở hữu của một ngân hàng thương mại, nơi một hoặc một vài cá nhân cổ đông vẫn chiếm đa số cổ phần của ngân hàng. Sự tập trung quá mức này còn dẫn đến tình trạng bất đối xứng thông tin giữa các cổ đông và vì thế những cổ đông chi phối là người hưởng lợi. Cho dù việc cung cấp thông tin là bắt buộc thì thông tin cung cấp cũng không được đảm bảo là chính xác do công tác kiểm toán và các tiêu chuẩn kế toán yếu kém.

    Rủi ro đạo đức tồn tại phổ biến trong hệ thống ngân hàng Việt Nam thông qua việc Chính phủ trực tiếp can thiệp, chỉ đạo, hoặc bảo lãnh cho vay một số dự án, doanh nghiệp, ngành nghề, bộ phận kinh tế nào đó, dẫn đến việc các ngân hàng cho vay mà không cần bận tâm đến tính khả thi của dự án, khả năng sống còn của doanh nghiệp (đây cũng có thể coi là biểu hiện của việc tước đi động cơ buộc ngân hàng thực thi chính sách phòng ngừa rủi ro đúng đắn). Theo đó là cho vay quá mức, lợi nhuận thấp, dòng tiền hạn chế, và kết cục phát sinh các khoản nợ xấu. Rủi ro đạo đức cũng phá sinh từ việc Chính phủ tuyên bố công khai sẽ cứu giúp các ngân hàng có nguy cơ mà không hề đưa ra một lộ trình thoái lui nào. Bảo hiểm tiền gửi công khai và ngầm định cũng là một nguồn khác cho rủi ro đạo đức, làm cho giới quản lý ngân hàng ở Việt Nam càng thêm mạo hiểm đầu tư vào những lĩnh vực đầy rủi ro mà họ sẽ không bao giờ dám làm khi khác đi.

    Tính hai mặt của chính sách vĩ mô và hội nhập

    Tập hợp yếu tố thứ ba góp phần tạo ra sự đổ vỡ của hệ thống ngân hàng là các chính sách kinh tế vĩ mô và sự hội nhập tài chính. Trong những năm trước, nhằm kích thích tăng trưởng kinh tế, chính sách tiền tệ và tài khóa được nới lỏng tối đa, và tín dụng vì thế tràn ngập nền kinh tế, không những làm tăng áp lực lạm phát mà còn chảy vào các lĩnh vực đầu cơ đầy rủi ro như chứng khoán và bất động sản, kéo theo sự tăng nóng về giá cả của những mặt hàng này, lại kích thích thêm nữa tín dụng ngân hàng chảy vào đó.

    Sang năm nay, khi lạm phát đã có dấu hiệu nguy hiểm thì gánh nặng kiềm chế lạm phát lại bị dồn lên vai chính sách tiền tệ. Lãi suất tăng cao, còn tín dụng cho chứng khoán và bất động sản bị thắt lại. Giá chứng khoán và bất động sản sụt giảm làm cho giá trị các khoản thế chấp cũng sụt giảm tương ứng. Đi kèm với đó là tình trạng nhiều nhà đầu cơ mất khả năng thanh toán đã làm tăng tỷ lệ nợ xấu trong lĩnh vực này và làm xấu đi nghiêm trọng bảng cân đối tài sản của nhiều ngân hàng.

    Lãi suất VND cao còn dẫn đến chênh lệch lãi suất cho vay bằng VND và USD tăng lên trong khi NHNN tuyên bố là sẽ giữ ổn định tỷ giá. Trong môi trường đó, các doanh nghiệp và ngân hàng được khuyến khích vay nước ngoài, vay bằng ngoại tệ thay vì nội tệ (trong khi nguồn thu trả nợ lại bằng nội tệ) và không bận tâm đến việc hedging phòng ngừa rủi ro biến động tỷ giá. Nếu trong những tháng tới, tỷ giá vì một lý do nào đó tăng vọt, chắc chắn tỷ lệ nợ xấu của những con nợ vay bằng ngoại tệ nhưng lại có nguồn thu chủ yếu bằng nội tệ sẽ tăng vọt.

    Hội nhập tài chính cũng là một lý do quan trong làm tăng khả năng bị tổn thương của hệ thống ngân hàng nội địa. Sự cho phép thành lập và hoạt động các ngân hàng và chi nhánh ngân hàng nước ngoài ở Việt Nam, một mặt, mang lại những lợi ích thiết thực như chuyển giao công nghệ và đào tạo nhân lực, mặt khác lại làm tăng tính cạnh tranh trong hệ thống. Do sự ưu việt hơn trong hoạt động và tập trung vào khu vực doanh nghiệp, tập đoàn kinh tế trong và ngoài nước hàng đầu, các ngân hàng nước ngoài đã lấn át các ngân hàng nội địa ở phân khúc này, buộc các ngân hàng nội địa phải lấn sâu thêm vào phân khúc hạng trung gồm những doanh nghiệp hạng hai, doanh nghiệp vừa và nhỏ và khách hàng cá nhân, là phân khúc tất nhiên có độ rủi ro cao hơn.

    Như một vòng luẩn quẩn, vì rủi ro cao hơn nên các ngân hàng thường áp dụng lãi suất cao hơn cho các đối tượng vay này (không hiếm khi vượt quá sức chịu đựng của họ khi có biến động vĩ mô) và dùng thế chấp là bất động sản hay một số tài sản có tính thanh khoản khác. Hai yếu tố này sẽ làm ngân hàng dễ bị tổn thương hơn nữa trong môi trường kinh tế vĩ mô bất ổn với lãi suất tăng cao và giá bất động sản giảm dẫn đến tỷ lệ nợ xấu tăng thêm.

    Ngoài ra ngân hàng nội địa còn cạnh tranh với nhau theo khu vực địa lý, mở thêm nhiều chi nhánh và địa điểm giao dịch ở những vùng sâu, vùng xa hơn, đồng nghĩa chi phí hoạt động tăng lên trong khi mức độ rủi ro cũng tăng lên.

    Tuy vậy, đáng chú ý là bất chấp rủi ro tăng lên, nhiều ngân hàng vẫn tiếp tục có phần trích lập dự phòng cho các khoản nợ xấu thấp hơn bản thân các khoản nợ xấu đó vì được phép khấu trừ giá trị tài sản thế chấp vào giá trị khoản nợ xấu.

    Để kết luận cho phần đầu bài viết, có thể thấy tình trạng yếu kém hiện tại trong hệ thống ngân hàng Việt Nam bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân phức hợp, đan xen lẫn nhau, và diễn ra trong cả một quá trình kéo dài ít nhất từ vài năm trước. Nổi lên trong đó là sự yếu kém về quản trị trong từng ngân hàng, quản trị cả hệ thống ngân hàng, cũng như sự thiếu vắng các động cơ khuyến khích các ngân hàng thực thi nghiêm túc việc đánh giá, công tác phòng ngừa rủi ro đúng đắn. Chính khiếm khuyết về cấu trúc đó đã đẩy hệ thống ngân hàng lún sâu vào khó khăn khi có các biến động vĩ mô mang lại từ bản thân các chính sách kinh tế trong nước lẫn biến động đến từ bên ngoài.

Gửi phản hồi

Enter your comment here…

1 comments on “CXN*_102311_1261_Lời khuyên về Kinh tế cho đảng CSVN trong thời điểm này

  1. Ái cha cha, Chau Xuan Nguyen có thể là một good advisor for vietnam economic and politic field , hay Lưu Quốc Sư ( Lưu Bá Ôn ) , bộ phim Lưu Bá Ôn đang được chiếu trên kênh truyền hình Vĩnh Long tại Vietnam quá.
    Chúng tôi ước gì Vietnam có được một hoặc nhiều người giỏi về lãnh vực kinh tế va chính trị như anh để Việt Nam thật sự có lại được cái tên là Hòn Ngọc Viển Đông năm nào

    Buồn và cứ mãi buồn vì chúng tôi luôn mãi là những người nghèo khổ cơ cực, bệnh thì không có tiền để chửa trị, không giống như ngày xưa chúng ta có bệnh viện miển phí ở Saigon la BV Binh Dân trên đường :Phan Thanh Giản ( Điện Biên Phủ now ), ở đất nước Tư Bản thì công nhân của họ chỉ cần nổ lực làm việc thì và giành giụm tiết kiệm thì sau vai năm họ có thể đi du lịch tại các nước trên thế giới mà chính phủ của họ không sợ họ bỏ trốn and never come back , còn ở VN thì chúng tôi cử mãi cặm cụi đầu tắt mặt tối làm việc như những con trâu ngoài đồng mà chưa bao giờ chúng tôi có khái niệm đi du lịch n7u7o1c ngoài để mở mang kiến thức, chúng tôi cứ như những con ếch ngồi tận đáy giếng ấy, và còn nhiều thứ bực cửa mình khác mà chúng tôi không tiện nói ra vì nhiều vấn đề quá nên không thể liệt kê ra hết, khổ nắm nói mãi !!!!!!!!

Bình luận về bài viết này