Khi Sơn Hà nguy biến, Đảng, Nhà nước có chịu nắm tay nhân dân?

 

Mai Xuân Dũng

Biển Đông và đường Lưỡi bò luôn là  chủ  đề  nóng lâu nay. Vấn đề Quốc gia đại sự rất cần bàn thảo công khai như một hội nghị Diên hồng nhưng đã bị đảng, nhà nước cố tình giấu giếm. Thêm vào đó, việc chính quyền đàn áp người biểu tình tuần hành chống Trung quốc một cách hèn hạ đã gây ra mâu thuãn sâu sắc giữa đảng, nhà nước và nhân dân kể từ tháng 6 năm 2011.

Cần nói rõ, đảng, nhà nước Việt nam có đủ thông tin về cuộc chiến pháp lý xoay quanh chủ quyền trên biển Đông.Trung Quốc đã chuẩn bị dư luận trong nước từ năm 1950 về đường lưỡi bò“ và thực tế, đã lấn dần từng bước, đặt trước việc đã rồi chờ  thời cơ thích hợp đưa “đường lưỡi bò” thành vấn đề tranh chấp có lợi cho Trung quốc. Trung Quốc đã thúc dục, gây sức ép với Việt Nam đồng thuận theo cách “gác bỏ tranh chấp, cùng nhau khai thác, lấy tiền đổi đất, đất đổi hòa bình”. Việc không nên làm là đảng, nhà nước đã không muốn chia sẻ thông tin và bàn thảo với nhân dân. Và, vì những lý do gì, tuy không nói ra nhưng ai cũng hiểu.

Nhưng thái độ trịch thượng của Trung quốc và sự nhẫn nhục của nhà cầm quyền cộng sản đã làm dấy lên một không khí bất bình sâu sắc trong nhân dân nhất là giới trí thức yêu nước.  Đánh dấu việc này là sự ra đời của Bản tuyên cáo đặc biệt do một số nhân sỹ khởi xướng.

Phía đảng, nhà nướcViệt Nam tuy lo lắng trước mưu đồ của Trung quốc nhưng lại rất e ngại làn sóng chống đối của nhân dân mà họ gán cho là “lực lượng thù địch”. Sự suy thoái đạo đức, lối sống trong nhiều cán bộ đảng viên cao cấp của đảng đã làm mất hết niềm tin trong nhân dân. Đó là một nguy cơ đe dọa sự lãnh đạo độc tôn của đảng. Điều đó đã buộc họ phải tìm một giải pháp hòa hoãn, ve vãn Trung quốc, đổi lại được Trung quốc bảo vệ, đồng tình ủng hộ nhằm níu giữ quyền lãnh đạo đất nước. Chính vì vậy, Đảng chủ trương hướng dư luận vào sự ứng xử “phù hợp, kiềm chế, không có những hành động tự phát”, không để nhân dân tự do tham gia vào những hoạt động không chính thống, đảm bảo nguyên tắc không làm phức tạp thêm tình hình giải quyết tranh chấp giữa hai đảng Việt nam, Trung quốc.

Quan điểm của nhân dân và giới trí thức yêu nước coi việc giải quyết vấn đề biển Đông trong hòa bình thuộc trách nhiệm của Chính phủ nhưng điều đó không có nghĩa người dân không được lên tiếng khẳng định chủ quyền đối với Hoàng Sa,  Trường Sa vì đó là sự thật lịch sử hiển nhiên và hoàn toàn có đủ căn cứ pháp lý.

Có thể nói đảng, chính phủ đã quá yếu đuối nhu nhược trước Trung quốc. Nhưng sai lầm lớn nhất của đảng là dùng sức mạnh để đè bẹp lòng yêu nước của nhân dân. Điều đó trên thực tế đã không làm được mà còn đẩy nhân dân vào thế đối đầu với đảng, chính phủ. Có người cho rằng, hạ mình trước Trung quốc và đàn áp biểu tình yêu nước là hành động còn tệ hơn cả Lê Chiêu Thống trước đây trong lịch sử vì bè lũ Lê Chiêu thống chỉ mới bán rẻ Tổ quốc chứ chưa từng dám ra tay đàn áp đồng bào mình.

Kinh nghiệm cho thấy khi phát sinh mâu thuẫn giữa kẻ thống trị và kẻ bị trị thì chưa bao giờ sức mạnh bạo lực đem lại một kết quả tốt cho cả hai bên mà chỉ đẩy nhanh quá trình sụp đổ của một thể chế đi ngược lòng dân.

Có thể một vài nhà lãnh đạo đã tự an ủi về sự kiện Thiên An Môn 1989 và hy vọng dùng kinh nghiệm của đảng cộng sản Trung quốc dùng sức mạnh có thể đè bẹp được phong trào chống đối của nhân dân. Những gì diễn ra tại Hà nội và thành phố Hồ Chí Minh cho thấy vẻ bề ngoài, chủ trương này đã chấm dứt được các cuộc biểu tình tuần hành tại hai thành phố. Nhưng nếu theo dõi các diễn biến xã hội một cách sâu sắc, người quan sát am tường chắc chắn sẽ có những cảm nhận về những con sóng ngầm sôi sục, tiềm ẩn sức mạnh ghê gớm đang lan tỏa rộng lớn hơn bao giờ hết trong tất cả các tầng lớp nhân dân. Nguy cơ đó là có thật và từng được nhiều trang mạng, nhiều báo chí quốc tế đăng tải

Có thể đứng trước sự thật đó, đảng, nhà nước phải tính đến những điều chỉnh phù hợp. Ngày 21/6/2012 Quốc hội đã thống nhất cao khi thông qua Luật biển và hải đảo, khẳng định hai quần đảo Hoàng sa, Trường sa là thuộc chủ quyền Việt nam, điều mà mới năm ngoái, đảng, chính phủ ngăn chặn không cho những người biểu tình thể hiện vì lo sợ mất lòng Trung quốc.
Điều đó đem lại luồng gió mới tươi mát, làm dịu không khí oi nồng những ngày hè tháng 6 và làm dịu mắt những ánh nhìn của dân với đảng.
Nhưng sự cứng cỏi của Việt nam khiến Trung quốc cho rằng lâu nay, nhân dân Việt nam đã quá chán ghét nhà cầm quyền Hà nội và đây là lúc thuận lợi để kiếm cớ thực hiện ngay các hành động leo thang xâm lược nước ta.

Những ngày qua, Trung Quốc có một loạt hành động ngang ngược, tráo trở xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam xé bỏ Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển năm 1982 trong vấn đề biển Đông

Những bước đi đầy toan tính: thành lập “thành phố Tam Sa”, ồ ạt  điều động lực lượng bán quân sự xuống biển Đông. Đồng thời hỗn láo nhất là việc nhà cầm quyền cộng sản Trung quốc cho phép mời thầu quốc tế tại chín lô dầu khí nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của VN. Việc đó không khác gì đem nhà của chúng ta ra rao bán quốc tế.
Cách đây chưa lâu các nhà lãnh đạo Việt nam còn nói dối về một “Biển Đông không có gì mới” và tiếp tục ca ngợi Trung quốc trên đất Cuba, trên truyền thông chính thống thì nay, hành động ăn cướp trơ tráo của Trung quốc là cách thức rất có tính toán của họ nhằm hạ nhục nhà cầm quyền cộng sản Việt nam trước dư luận Quốc tế và trong con mắt nhân dân cả nước.

Nhưng Trung quốc vẫn nhầm lẫn sau rất nhiều sai lầm trong quá khứ khi chuẩn bị tiến hành xâm lược Việt nam. Người Việt nam luôn biết đoàn kết lại trước các cuộc xâm lăng từ bên ngoài và sẽ chiến thắng bằng mọi giá.

Nhân dân trông đợi đảng, chính phủ nắm bàn tay của nhân dân, ủng hộ nhân dân trong các hoạt động biểu tình tuần hành ôn hòa trong khuân khổ Hiến pháp, thể hiện sự đoàn kết toàn dân biểu thị tình cảm yêu nước thiêng liêng trước sự xâm lăng ngang ngược của Trung quốc.

Nhưng cho đến nay, nhân dân chưa thấy một nhà lãnh đạo đảng, nhà nước, chính phủ đưa ra một tuyên bố mạnh mẽ nào về tình hình biển Đông. Điều đó làm cho nhân dân không thể không hoài nghi về thái độ thỏa hiệp ngầm nào đó giữa Hà nội và Bắc Kinh.
Nếu lần này đảng, nhà nước một lần nữa vẫn tỏ ra cứng rắn, coi nhân dân là “các thế lực thù địch”, đàn áp các cuộc biểu tình ôn hòa ủng hộ luật Biển của Quốc hội thì câu trả lời sẽ trở nên quá rõ ràng: Nhà cầm quyền đã bán mình cho Trung quốc.

Nhân dân sẵn sàng cho mọi hy sinh để bảo vệ quyền biểu tình, quyền thể hiện sự quyết tâm bảo vệ chủ quyền Tổ quốc. Lần này Nhân dân vẫn còn hy vọng đảng, nhà nước có cách ứng xử hợp lòng dân, đặt chủ quyền Biển đảo Tổ quốc lên trên hết.

Mai Xuân Dũng

Theo: Blog MXD

4 comments on “Khi Sơn Hà nguy biến, Đảng, Nhà nước có chịu nắm tay nhân dân?

  1. Khi Sơn Hà nguy biến, Đảng, Nhà nước có chịu nắm tay nhân dân?

    Dĩ nhiên là chịu rồi , nhưng là nắm tay nhân dân lôi lên xe buýt , nắm tay ND lôi vào trại phục hồi nhân phẩm Thanh Hà , nắm tay ND lôi vào nhà tù Hỏa Lò .

    Khi Sơn Hà nguy biến, Đảng, Nhà nước có chịu nắm tay Tàu khựa ?

    Điều này cũng dĩ nhiên là nắm rồi , mà đâu phải chỉ có nắm tay thôi , còn ôm nhau hun qua hun lại nữa .
    Vì sao ?
    Vì Tàu khựa là thằng bạn hơn gấp nhiều lần mấy thằng bạn khác của Đảng và Nhà nước ta , vì nó có tới 16 chử vàng và 4 cái tốt . Mất nó rồi , đảng ta sẽ ra sao ?

  2. Nói có sách , mách có chứng . Trong lúc tình hình ngày càng dầu sôi lửa bỏng như hiện nay , thằng bạn “ 16 chử vàng và 4 tốt” của đảng ngày càng tỏ ra mất dạy , lộng hành ngang ngược , liên tục vừa ăn cướp vừa la làng , cho đảng của ông Trọng lú những cái tát vào mặt muốn nổ đom đóm mắt . Vậy mà mới đây , trong buổi gặp mặt cử tri tại Hà Nội 29/6 ,khi cử tri nêu lên những bức xúc về hành vi sai trái gần đây của Tổng Công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc (CNOOC) – công bố mời thầu quốc tế 9 lô dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Việt Nam thì Trọng lú vẫn một mực kiên quyết : ” phải bảo vệ được chế độ ( bảo vệ chế độ chứ không phải bảo vệ đất nước nhe ) , giữ môi trường hòa bình, ổn định ( hòa bình , ổn định kiểu cúi đầu chăng ? ) để phát triển, xây dựng và bảo vệ đất nước”.
    Bó tay ! Còn gì nữa đâu mà khóc với cười .

  3. Bạn Bun Thoong trên anhbasam.wordpress.com/2012/06/30 quá cảm phục cái “ kiên quyết” của Trọng lú trước đại họa của đất nước VN hôm nay nên ngẩu hứng thành bài thơ tặng bác Lú như sau :

    CHIẾU CHỈ

    Hôm qua nghe chiếu chỉ Đảng vương
    Mới biết chống Tàu cần định hướng
    Hòa bình ổn định với Thiên Vương
    Cứt Tàu có vãi Nam chí Bắc
    Cố ngửi cho qua, giữ hiếu hòa

    Hòa bình chi vậy Đảng Vương ơi
    Chính hướng này đây Đảng mất Nòi
    Thêm nền kinh tế trầm suy thoái
    Xã hội suy đồi, niềm tin rơi

    Không chỉ chống tham mà thất bại
    Đảng mất niềm tin đã hẳn rồi
    Nhưng còn biên giới và hải đảo
    Dâng hết cho Tàu, mất mười mươi

    Những lời đường mật:”khó đã qua”
    “Đời sống nhân dân được sáng lòa”
    Các quan đầu triều quen nói dối
    Không còn cứu nổi Đảng Triều ta

    Ngày mai thành lập Đảng Thiên Triều
    Chỉ một điên mừng là rõ cả
    Niềm tin vào Đảng sẽ ra ma
    Đâu chỉ chông tham mà hể hả.

  4. THE P.M DUNG RELATIVE CORRUPTION IN VIET NAM??? CÓ GHI ÂM ĐỐI CHỨNG!
    http://blog.yahoo.com/_MIGBSHJT6AS63B7H4GNPBUXNRA/articles/826059/index
    Nói thật với các bạn:

    Vay vốn ODA là để xây dựng và phát triển đất nước.

    Ra làm ăn nhất là với người nước ngoài thì Tiền của nhà đầu tư phải được theo dõi và báo cáo rõ ràng…

    Lại xét đến người đi vay thì phải có trách nhiệm báo cáo và trả tiền cho nhà đầu tư.

    Nếu để xảy tham nhũng thì sẽ rất khó khăn cho nhân dân do phải đóng thuế trả nợ vay nước ngoài.

    Nếu không có tiền thì phải in thêm tiền. In tiền nhiều thì tiền sẽ mất giá.

    Cho nên, chúng ta bắt buộc phải làm việc có trách nhiệm và tránh để tham nhũng ăn tàn mạt đất nước…hại bà con phải trả nợ hoài không hết cho đến đời con cháu…

    Tất cả những nhân tố này dẫn đến việc tôi bị hại, bị xâm hại quyền con người 1 cách rừng rú và không có pháp luật.

    Nhưng vì tôi làm là vì lương tâm và trách nhiệm, góp 1 phần nhỏ xây dựng đất nước minh bạch hơn cho tương lai của Việt Nam . Vì nếu làm ăn gian dối, phi pháp thì người nước ngoài sẽ không cho vay nữa và sẽ mất lòng tin trên trường quốc tế.

    Như vậy, đất nước sẽ nghèo nàn hơn do tham nhũng. Tin rằng các bạn cũng hiểu được điều này!

Bình luận về bài viết này