BÁO ĐÔNG : SANG NĂM HÀNG TRIỆU DÂN MẤT ĐẤT !

Posted on 14.08.2012

Ts. Nguyễn Đình Thắng
Tình trạng dân oan có nguy cơ gia tăng trong năm 2013 khi quyền sử dụng đất ruộng của họ sẽ hết hạn và phải được gia hạn. Nếu vì muốn cưỡng chiếm những diện tích đất béo bở mà chính quyền không gia hạn quyền sử dụng đất, nông dân sẽ mất ruộng cày, mất đất trồng hoa màu. Nạn dân oan sẽ tràn lan khắp đất nước, gấp bội phần so với những gì chúng ta thấy cho đến nay.
Hiến Pháp năm 1980, ban hành ngày 18/12/1980, quy định đất đai trên cả nước là sở hữu của toàn dân, do nhà nước quản lý. Nghĩa là người dân mất quyền làm chủ đất của mình từ đấy. Đây là căn bản cho việc cướp đất của dân, để rồi bán đất cho ngoại bang cho đầy túi tham.
Luật Đất do Quốc Hội Việt Nam thông qua ngày 29/12/1987 thực hiện quy định này trong Hiến Pháp 1980.

Hiến Pháp năm 1992, ban hành ngày 15/04/1992, tái khẳng định đất đai là sở hữu của toàn dân.
Luật Đất năm 1993, thông qua ngày 14/07/1993, ấn định thời hạn sử dụng đất để trồng cây hàng năm hay nuôi trồng thuỷ sản là 20 năm.
Luật Đất năm 2003, thông qua ngày 26/11/2003, ấn định thể thức, hoàn cảnh, thời điểm thu hồi đất. Đặc biệt, luật này nói rõ chính sách cưỡng chế: “Trường hợp người bị thu hồi đất không chấp hành quyết định thu hồi đất thì Uỷ ban nhân dân cấp có thẩm quyền quyết định thu hồi đất ra quyết định cưỡng chế.”
Tháng 10 sang năm quyền sử dụng đất 20 năm sẽ mãn hạn, ngoại trừ một ít trường hợp đơn lẻ được cấp giấy sử dụng đất sau năm 1993 (trường hợp của Ông Đoàn Văn Vươn).
Mới đây qua báo, đài chính quyền trấn an dân rằng việc gia hạn sẽ tiến hành thông suốt. Có lẽ điều này đúng cho đại đa số. Nhưng dù chỉ 1% đất không được gia hạn quyền sử dụng, thì cũng đến cả triệu đồng bào nông dân sẽ trở thành dân oan.
Đó là những diện tích đất béo bở mà các kẻ tham ô trong Uỷ Ban Nhân Dân xã, huyện, thành phố, tỉnh đang lăm le lấy của dân. Họ dễ dàng viện trăm cớ nghìn cớ để không gia hạn quyền sử dụng đất, để “thu hồi” đất một cách hợp pháp. Năm 2010, khi cưỡng chế đất ruộng của xứ đạo Cồn Dầu, Uỷ Ban Nhân Dân Thành Phố Đà Nẵng bảo thẳng các giáo dân rằng không bàn giao đất cho họ bây giờ để lãnh tí tiền bồi thường thì đến năm 2013 sẽ mất trắng mà thôi.
Chúng ta có thể đoán trước nạn cưỡng chế ruộng đất của nông dân sẽ lan tràn khắp nước. Đâu đâu cũng sẽ xẩy ra các vụ như Cồn Dầu, Văn Giang, Tiên Lãng. Không ít những vùng đất “thu hồi” sẽ cho người ngoại quốc, nhất là người Trung Quốc, thuê nhiều chục năm để khai thác. Chủ quyền đất nước sẽ mất dần. Kẻ thù phương Bắc càng lấn sâu vào nội địa Việt Nam, lập đầu cầu đưa người trà trộn, kiểm soát và mai phục.
Câu hỏi đặt ra là, chúng ta làm sao để ngăn chặn thảm hoạ cho đồng bào, và nguy cơ cho đất nước?
Nhờ biết trước nên chúng ta có cơ hội để chuẩn bị và lập kế từ giờ, chứ đừng để quá trễ. Đừng để sự thể xẩy ra khắp nước, rồi chúng ta chỉ còn cách phản ứng như lên án, biểu tình, thắp nến, hội thảo, ra tuyên ngôn… trong khi dân vẫn mất ruộng, tài sản quốc gia vẫn thất thoát.
Chúng ta cần nắm phần chủ động. Muốn vậy, chúng ta phải có kế hoạch với những mục tiêu cụ thể, với từng giai đoạn rõ ràng, với những thành quả có thể dự báo và đo lường được cho từng giai đoạn ấy.
Đây là lúc mà tập thể hơn ba triệu người Việt ở hải ngoại, với tấm lòng tha thiết đến đồng bào và đất nước, dùng thế và lực của mình để ngăn ngừa thảm hoạ cho hàng triệu đồng bào đang bám đất sống và, qua đó, đang gìn giữ từng tấc đất của quê hương. Đó sẽ là thảm hoạ của cả đất nước và dân tộc.

Bài liên quan:
Chủ Động
http://machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2482
Báo Trước, Làm Trước
http://machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2479

1 comments on “BÁO ĐÔNG : SANG NĂM HÀNG TRIỆU DÂN MẤT ĐẤT !

  1. VIỆT NAM, CHỈ CÒN CON ĐƯỜNG HỦY HOẠI (VietTuSaiGon)

    Những hệ lụy về cái chết của đảng CSVN.

    Họ luôn tuyên truyền chế độ tư bản đang giãy chết, thế nhưng trong hơn 20 năm qua, từ gần một nửa thế giới, cộng sản chỉ còn trong vỏ bọc chính thể của vài ba nước. Mà tinh thần vô sản thì đã biến chất hoàn toàn.
    Hệ lụy đầu tiên là những khoản nợ công khổng lồ mà nhân dân phải gánh chịu trong hàng thế kỷ nữa mới mong trả hết. Chính quyền vay nợ quốc tế bao nhiêu tiền, không một chuyên gia hay tổ chức nào có thể tổng kết hết được, chỉ biết là rất nhiều và chủ yếu để phục vụ các nhóm nhỏ quyền lực của đảng.

    Hệ lụy tiếp theo là nền giáo dục tan hoang. Hiện có đến 1/3 dân số đi học (khoảng 30 triệu học sinh, sinh viên, nghiên cứu sinh…) mà giáo dục chỉ có bệnh thành tích, thu học phí cao và nhồi sọ, làm sao có được những lớp kế tục giỏi và lành mạnh.

    Hệ lụy kế tiếp là các thỏa hiệp bất lợi về biên cương, biển đảo, chủ quyền…, làm sao các thế hệ tiếp theo đủ cơ sở pháp lý để bảo vệ, tranh biện.

    Hệ lụy dễ thấy nữa là nền nông lâm ngư nghiệp bị phá tan tành, dù phần lớn người dân vẫn thuộc tầng lớp này.
    …v.v….
    Chính vì vậy, cái chết của đảng CSVN sẽ biến mất trong thù hận, oán hờn của người dân . Chắc chắn đảng cầm quyền cũng biết điều đó, nên họ luôn chơi chiêu của cờ bạc, “rời bàn tan nợ”, nên họ mặc sức tích cóp tài sản riêng và tìm cách hợp thức hóa đây đó.

    Chính bối cảnh như vậy, con đường của Việt Nam sẽ là món nợ khổng lồ từ một cái chết và một đám tang được báo trước, chỉ còn chờ đợi ngày xảy ra mà thôi. Cho nên, trong viễn cảnh về một Việt Nam hậu cộng sản, những người soạn thảo ra các con đường cho Việt Nam, bắt buộc phải nghĩ đến các món nợ này. Nếu phớt lờ nó, mọi kế sách chỉ còn là bong bóng xà phòng vì nó phi thực tế.

    http://bon-phuong.blogspot.com/2012/06/viet-nam-chi-con-con-uong-huy-hoai.html

Bình luận về bài viết này