KT – 697 – 042612 – Cần một thị trường mua bán nợ xấu?
KT – 664 – 042212 – Lại hoãn khởi công cảng Kê Gà
KT* – 670 – 042312 – Tạm ngưng thi công đường chở bôxit
Chuyện trước mắt là phải tái cấu trúc hệ thống Ngân Hàng, DNNN, cứu BĐS theo thứ tự ưu tiên đó.
5. Tình hình tài chánh hiện nay của ĐCS
Chỉ khi cạn kiệt tài chánh thì mới có chuyện ưu tiên cho cái này, cái khác không được ưu tiên
6. KẾT LUẬN
Như tôi đã nói từ 3 năm nay, ĐCS phải hành động ngay bây giờ vì như DN đã biết, nhung74 vấn đề tài chánh mà không giải quyết thì tình hình tài chánh sẽ tệ hơn theo cấp số nhân, không bao giờ có chuyện để lâu cứt trâu hóa bùn.
Giải quyết như thế nào thì đừng hỏi tôi vì tôi không chỉ cho đâu, biết giữ trong đầu (không giữ trong lòng vì trong lòng không có bộ nhớ).
Hãy giữ bài này lại, để đến cuối năm 2012 xem lời tôi nói có hiệu nghiệm hay không.
Melbourne
30.04.2012
Châu Xuân Nguyễn
————————————————-
http://thitruongtaichinh.vn/index.php?r=public/index&news_id=24234
Tái cơ cấu ngân hàng: Cần 5 – 6 tỷ USD hay 3 – 4 tỷ USD?
Thứ Sáu, 27/04/2012, 15:37 GMT+7
(ThiTruongTaiChinh) – Nền kinh tế đang gặp nhiều khó khăn, quan trọng nhất là cứu nguy nguồn vốn đang đóng băng để khơi thông mạch máu nền kinh tế. Vì vậy, cần nhanh chóng tái cấu trúc ngân hàng.
Theo ước tính của IMF, chi phí cho việc tái cấu trúc hệ thống ngân hàng khoảng 5% GDP, tức gần 5 – 6 tỷ USD. Tuy nhiên, theo tính toán của TS Lê Xuân Nghĩa chỉ cần khoảng 3 – 4 tỷ USD là đủ.
Tại Hội thảo “Ngân hàng thương mại Việt Nam 2012-2013: Cải cách để sống còn”, sáng 26/04, Tiến sĩ Lê Xuân Nghĩa, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Giám sát tài chính quốc gia cho rằng, năm nay dự tính cung tiền và tín dụng kỳ vọng tăng 15 – 17%.
Theo ước tính của IMF, chi phí cho việc tái cấu trúc hệ thống ngân hàng khoảng 5% GDP, tức gần 5 – 6 tỷ USD. Tuy nhiên, theo tính toán của Tiến sĩ Lê Xuân Nghĩa, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia cho rằng chỉ cần khoảng 3 – 4 tỷ USD là đủ.
“Số tiền này nên trích từ nguồn dự phòng rủi ro của các ngân hàng thương mại, phát hành trái phiếu Chính phủ và các nguồn khác từ Ngân hàng trung ương. Xử lý dứt điểm được nợ xấu xem như cơ bản đã thành công trong tiến trình tái cấu trúc ngân hàng. Các khâu đoạn còn lại như cải tiến công nghệ, nâng cao trình độ nguồn nhân lực… là việc làm sau đó tùy thuộc vào nguồn lực của mỗi nhà băng”, ông Nghĩa chia sẻ.
Ông Nguyễn Mạnh Dũng, Phó tổng giám đốc Bảo hiểm Tiền gửi Việt Nam nêu ra hai cách dùng tiền để tái cơ cấu. Một là, dùng tiền ngân sách thông qua Ngân hàng Nhà nước hoặc Bộ Tài chính. Theo ông, giai đoạn 1999 – 2007, có 17 ngân hàng cổ phần bị sáp nhập và giải thể. Để xử lý 17 đơn vị này, Ngân hàng Nhà nước đã chi 1.500 tỷ đồng từ nguồn tiền cung ứng đóng cửa một số ngân hàng và tái cấp vốn cho những ngân hàng thực hiện cơ cấu lại.
Bởi thế, nên sử dụng cách thứ hai là tái cơ cấu theo nguyên tắc thị trường như một số nước Mỹ, Nhật, Hàn, Canada, Đài Loan… từng làm.
Ông Dũng đưa ra dẫn chứng, trong cuộc khủng hoảng châu Á 1997 tại khu vực châu Á Thái Bình Dương và Hàn Quốc, trong vòng 4 năm (1998 – 2002), các quốc gia ở khu vực này tiến hành cơ cấu hệ thống tài chính, chấp nhận cho loại bỏ, sáp nhập, hợp nhất 838 tổ chức tài chính “có vấn đề” với tổng mức chi tới 126 tỷ USD mặc dù chỉ bỏ tiền túi ra 11 tỷ USD.
Ông Nghĩa chia sẻ, thời điểm nguy hiểm nhất của ngân hàng đã qua. Quý 4/2011, thanh khoản các nhà băng thiếu trầm trọng, có nguy cơ đổ vỡ; nay thì rủi ro lớn nhất là nợ xấu. Theo báo cáo của ngân hàng, nợ xấu hiện khoảng 3,6%, ước lượng hơn 80.000 tỷ đồng (trong khi các tổ chức quốc tế dự tính con số này chiếm khoảng 12 – 13%).
Ngân hàng sở hữu tập đoàn, tập đoàn sở hữu ngân hàng, ngân hàng sở hữu công ty tài chính, công ty tài chính lại sở hữu tập đoàn… Hiện tượng này dẫn đến việc cho vay theo mối quan hệ, theo nhóm lợi ích và không đảm bảo hiệu quả. Trong khi đó, hiệu quả lại là chỉ tiêu hàng đầu của quá trình tái cơ cấu. Do đó, nếu không có quyết tâm về mặt chính sách và thiếu quy tắc mạch lạc trong việc xác định loại ngân hàng tái cơ cấu, biện pháp tái cơ cấu, các biện pháp kiểm soát đặc biệt của Nhà nước, thì sẽ khó thực hiện được.
Ông Phạm Mạnh Thường, Phó tổng giám đốc Công ty mua bán nợ và tài sản tồn đọng cho rằng, nên thành lập một quỹ nợ xấu để tái cấu trúc là hiệu quả nhất.
Phó tổng giám đốc Ngân hàng HSBC Huỳnh Bửu Quang lại cho rằng Ngân hàng Nhà nước khuyến khích các nhà băng nước ngoài tham gia xử lý nợ nên “mở” hơn cho các thành phần này có cơ hội tham gia.
Tiến sĩ Nghĩa dự báo, nếu Chính phủ không có những chính sách điều chỉnh kịp thời, khả năng tăng trưởng kinh tế cả năm chỉ khoảng 5%, thấp xa so với kỳ vọng 6% mà Quốc hội đề ra.
Theo quan điểm ông, để giải quyết, quan trọng nhất là phải tập trung cứu nguy nguồn vốn đang bị đóng băng nhằm giải quyết tình trạng suy thoái của nền kinh tế. “Đây là lý do cần phải đẩy nhanh tái cơ cấu ngân hàng”, Tiến sĩ Nghĩa nhấn mạnh.
Ông Kiều Hữu Thiện, Phó giám đốc Học viện Ngân hàng nhận xét: “Vấn đề tái cấu trúc ngân hàng là một nhiệm vụ trọng tâm của ngành ngân hàng hiện nay, bởi hệ thống này hiện đang tồn tại nhiều bất cập trong hoạt động; chưa làm tốt vai trò của một trung gian tài chính trong nền kinh tế, khiến dòng vốn bị ách tắc, chi phí vốn quá cao”.
Theo ông Kiều Hữu Thiện, mục tiêu tổng thể của tái cơ cấu ngành ngân hàng là hướng tới một hệ thống minh bạch, phát triển bền vững, đảm bảo phân bổ tốt nguồn lực từ tiết kiệm đến đầu tư. Nhưng một trọng tâm không thể không chú trọng là phát triển hệ thống tài chính khu vực nông thôn, hiện đang bỏ ngỏ.
Đan Chi